Search This Blog

Monday, April 30, 2012

Vén bức màn văn minh tiền sử: (Phần 4) Hoạt động hàng không của người tiền sử
Tác giả: Ban biên tập Chánh Kiến

I-3 Hoạt động hàng không của người tiền sử:
[Chanhkien.org]
Con người ngày nay nghĩ rằng một người Ý tên là Galileo đã phát minh ra chiếc kính viễn vọng đầu tiên có thể hoạt động được từ khoảng ba trăm năm trước, dựa trên các phiên bản thế kỷ 16, được sản xuất bởi những người sản xuất thấu kính Hà Lan, từ đó đặt nền móng cho các hoạt động thiên văn học hiện đại. Những thấu kính thô sơ từ sớm hơn nhiều đã được tìm thấy tại đảo Crete và vùng Tiểu Á, có niên đại từ năm 2.000 TCN. Những thấu kính hình bầu dục rất tốt, có niên đại tới 1.000 năm tuổi đã được tìm thấy tại một địa điểm của người Viking trên đảo Gotland, có thể chúng được làm bởi những thợ thủ công Byzantine hoặc Đông Âu. Các nhà văn La Mã, Pliny và Seneca đã đề cập tới các thấu kính được sử dụng bởi những thợ chạm khắc. Câu hỏi thực tế là tại sao, từ khi thấu kính được sử dụng thường xuyên để nhóm lửa, phóng to vật thể nhỏ, thậm chí dùng cho kính đeo mắt, và loài người quan tâm đến quan sát các hiện tượng thiên văn hoặc ngắm nhìn bầu trời, thật lâu dài như vậy để tạo ra một kính thiên văn có thể dùng được. Một phát hiện khảo cổ đã cung cấp bằng chứng để tin rằng có lẽ người Châu Âu không phải là những người đầu tiên sản xuất chúng. Viện bảo tàng ICA ở Peru có một tảng đá khắc hình người với niên đại ít nhất 500 năm trước. Điều đáng chú ý của hòn đá khắc đó là hình mô tả một người đang khảo sát bầu trời với một ống kính thiên văn trong tay. Ngoài ra, còn có một thiên thể trong hình khắc, có thể là một ngôi sao chổi với cái đuôi của nó, thứ mà có vẻ như người đàn ông đang quan sát. Một khám phá độc nhất như vậy đã làm lung lay niềm tin hiện đương đại rằng người Châu Âu đã phát minh ra kính viễn vọng vào thế kỷ 16.
Một tảng đá ở Viện bảo tàng tư nhân của Tiến sĩ Javier Cabrera tại Peru với hình khắc, trong đó một người đàn ông quan sát bầu trời với một kính thiên văn, thứ thường được tin là được phát minh bởi những nhà sản xuất kính đeo mắt Hà Lan. (Ảnh tặng của labyrinthina.com)
Tiến sĩ Javier Cabrera ở Peru đã thu thập nhiều loại đá khắc như vậy. Ngoài thiên văn học, những đề tài của các bức tranh trên đá của ông bao gồm cấy ghép nội tạng, truyền máu, và săn khủng long, trong số nhiều thứ khác. Rất khó khăn để xác định tuổi của những miếng đá này. Một cuốn lịch sử niên đại của Tây Ban Nha từng đề cập rằng những miếng đá như vậy đã được tìm thấy trong các ngôi mộ cổ của Đế chế Inca. Từ đó, người ta suy luận rằng những tảng đá chứa thông tin thiên văn học có ít nhất 500 năm tuổi. Nói một cách lô-gíc, những tảng đá miêu tả các sinh vật như loài khủng long có thể là cổ hơn rất nhiều so với niềm tin ban đầu.
Nếu thực sự đó là một kính thiên văn đã được khắc trên tảng đá tại Viện bảo tàng ICA, và các thiết bị đó đã được phổ biến trên toàn cầu, thì điều này có thể giúp các nhà khoa học để hiểu lý do tại sao Dogon, một bộ lạc ở châu Phi, đã phát triển những kiến thức thiên văn học tiên tiến như vậy. Bộ lạc Dogon sống ở khúc quanh lớn của sông Niger tại miền nam Mali, miền tây Châu Phi. Họ sống một cuộc sống chủ yếu là nông thôn và du mục. Không có ngôn ngữ viết, họ truyền đạt kiến thức bằng miệng từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trong học thuyết tôn giáo của họ, mà đã được truyền lại trong hơn 400 năm, các nhà thiên văn học đã gọi một ngôi sao là Sirius B, một ngôi sao đồng hành của Sirius, đã được mô tả chính xác. Điều này làm ngạc nhiên những nhà thiên văn học hiện đại.
Sirius B là rất mờ nhạt và vô hình trước mắt của con người. Dựa trên các quan sát ghi lại được bằng cách sử dụng thiết bị hiện đại, các nhà thiên văn đã phát hiện ra Sirius B trong thế kỷ 19. Những người Dogon được cho là đã không hề sở hữu bất kỳ thiết bị công nghệ hiện đại nào, nhưng từ thế hệ này qua thế hệ khác, họ đã truyền lại những truyền thuyết về Sirius, trong đó bao gồm việc đề cập đến hệ thống Sirius gồm hai ngôi sao. Theo truyền thuyết, ngôi sao nhỏ là rất nặng, và nó quay quanh ngôi sao Sirius theo một quỹ đạo hình elip. Một số người cao tuổi Dogon có thể vẽ quỹ đạo của hai ngôi sao trên mặt đất, và chúng khá tương tự như kết quả tính toán của các nhà thiên văn học hiện đại. Ví dụ này có thể chỉ ra rằng những người Dogon cổ đại đã giữ lại kiến thức của thiên văn học từ rất lâu.
Các mẫu chạm khắc đá ở Peru, giống như các kiến thức thiên văn của người Dogon, hé lộ về kiến thức và kỹ thuật huyền bí mà các nền văn minh trước đây sở hữu. Khoa học hiện đại chỉ có thể khám phá lại kiến thức thu được từ trước đó. Hãy nhìn vào một vài phương thức bay mà người cổ đại đã biết.
Sử dụng máy bay
Các sách Trung Quốc cổ đại ghi lại rằng trong thời Xuân Thu (770-475 TCN), Lỗ Ban đã tạo ra máy bay. Điều này dẫn đến việc Lỗ Ban được công nhận là cha đẻ của tất cả các nghề thủ công. Cuốn Mozi·Luwen viết: “Lỗ Ban cắt tre và gỗ, và làm một con chim bằng gỗ. Nó ở lại trên bầu trời trong vòng ba ngày.” Lỗ Ban cũng đã làm một chiếc diều gỗ lớn để do thám quân địch trong một cuộc chiến tranh. Cuốn Hongshu viết: “Lỗ Ban đã làm một chiếc diều gỗ để do thám các thành phố ở nước Tống.” Bên cạnh đó, Lỗ Ban đã làm một chiếc máy bay chở khách. Theo cuốn Youyang Zazu [Một bộ sưu tập các bài viết từ Youyang] trong thời nhà Đường, Lỗ Ban có một lần làm việc ở một nơi rất xa quê mình. Ông nhớ vợ mình rất nhiều, vì vậy ông đã làm một con chim bằng gỗ. Sau khi được thiết kế lại nhiều lần, chiếc diều làm bằng gỗ đã có thể bay được. Lỗ Ban trở về nhà bằng chiếc diều để gặp vợ và trở lại làm việc vào ngày hôm sau.
Cũng có một ví dụ thú vị ở phương Tây liên quan đến một con chim bằng gỗ. Năm 1898, nhà khảo cổ Pháp Lauret đã đào được một con chim bằng gỗ từ một ngôi mộ cổ Ai Cập ở Saqqara. Nó có niên đại khoảng năm 200 TCN. Bởi vì người dân không có khái niệm ‘bay’ vào thời gian đó, nó đã được gọi là “chim gỗ” và bị bỏ mặc hơn 70 năm trong một Viện bảo tàng ở Cairo. Vào năm 1969, Messiha Khalil, một bác sỹ Ai Cập, người thích làm những mô hình, đã tình cờ thấy được nó. Con chim gỗ này gợi nhớ cho Messiha về những kinh nghiệm ban đầu khi làm các mô hình máy bay của ông. Ông nghĩ rằng nó là không hẳn là một con chim, vì nó không có móng vuốt, không có lông, và không có lông đuôi ngang. Đáng ngạc nhiên, đuôi của nó là thẳng đứng, và nó có phần cánh ngang, đủ điều kiện để nó là một mô hình máy bay. Ông đã làm một bản sao. Mặc dù ông không biết làm thế nào người Ai Cập cổ đại làm cho nó bay, khi ông thử ném các mô hình, ông thấy nó có thể lướt nhẹ. Các thí nghiệm khác cho thấy nó không chỉ có thể lướt nhẹ, mà còn có thể bay như chiếc tàu lượn.
“Chim gỗ” được tìm thấy trong ngôi mộ cổ Ai Cập, hiện đang được trưng bày ở Viện bảo tàng Cairo (Ảnh: Dawoud Khalil Messiha)
Sau đó, các nhà khoa học đã khám phá ra rằng mô hình này rất giống với tàu lượn hiện đại, thứ có thể tùy ý bay trong không khí. Với một động cơ nhỏ, chúng có thể bay ở tốc độ 45-65 dặm/giờ (hoặc 72-105 km/giờ), và thậm chí có thể mang lượng đáng kể hàng hóa. Bởi vì những thợ thủ công Ai Cập cổ đại thường làm các mô hình trước khi xây dựng những đối tượng thực tế, có thể là loại chim bằng gỗ đã từng được sử dụng để vận chuyển, giống như chiếc diều gỗ mà Lỗ Ban đã làm.
Những nghiên cứu hiện đại về máy bay bắt đầu khoảng 200 năm trước. Năm 1903, sau khi anh em nhà Wright hoàn thành chuyến bay có người lái đầu tiên, các lý thuyết hàng không bắt đầu được xây dựng. Tuy nhiên, Lỗ Ban và người Ai Cập cổ đại dường như đã biết cách sử dụng các lý thuyết như vậy từ một thời gian rất lâu trước đây. Điều này đưa ra lý do để xem xét lại lịch sử phát triển văn hoá mà con người hiện đại bây giờ tin vào. Có thể là người cổ đại đã biết nhiều điều hơn người so với người hiện đại tưởng.
Chiếm lĩnh bầu trời
Một khám phá khác thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn. Nó chỉ ra rằng lãnh thổ của người xưa có thể đã vượt quá bầu trời, và có thể có ngay cả vươn đến không gian bên ngoài.
Năm 1959, Hoa Kỳ đã nhận được thành công hình ảnh đầu tiên của Trái đất từ một vệ tinh nhân tạo đặt ngoài không gian. Nó không hoàn hảo, nhưng đây là lần đầu tiên con người quan sát Trái đất mà chúng ta sống từ khoảng cách rộng lớn [17.000 dặm]. Kể từ đó, có rất nhiều nghiên cứu khoa học liên quan đến kỹ thuật chụp ảnh bằng vệ tinh. Trong số đó, một bức ảnh địa lý thật sự đáng ngạc nhiên.
Các nhà khoa học đã cài đặt một máy ảnh trên tàu không gian, và nó có thể chụp ảnh thành phố Cairo từ ngoài không gian. Những bức ảnh chụp được cho thấy các cảnh tượng đáng kinh ngạc. Vì ống kính của máy ảnh tập trung vào Cairo, tất cả mọi thứ trong một khu vực lấy trung tâm là Cairo với đường kính 5.000 dặm được trông thấy rất rõ ràng. Tuy nhiên, những thứ bên ngoài 5.000 dặm trở nên mờ đi. Điều này là do Trái đất là hình cầu, các lục địa và vùng đồng bằng bắt đầu mờ và bị bẻ cong khi cách xa trung tâm. Ví dụ, lục địa Nam Mỹ bị dài ra ở trong hình. Các nguyên tắc tương tự cũng áp dụng cho hình ảnh được chụp bởi các phi hành gia từ Mặt trăng. Tuy nhiên, khi các nhà khoa học so sánh các hình ảnh vệ tinh với một bản đồ Thổ Nhĩ Kỳ cổ đại, họ ngạc nhiên khi thấy sự tương đồng rõ rệt. Các dãy núi trên Nam Cực bị bao phủ bởi băng và tuyết trong hàng trăm năm, và không được vẽ lên bản đồ cho đến năm 1952 bởi các nhà khoa học sử dụng máy dò bằng âm thanh. Tuy nhiên, chúng xuất hiện trên một bản đồ cổ thuộc Đô đốc Piri Reis, một tư lệnh Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ. Ngoài ra, các bản đồ chính xác ghi lại các chu tuyến, kinh độ và vĩ độ cho cả lục địa Châu Mỹ và Châu Phi. Trớ trêu thay, tấm bản đồ này đã được làm vào thế kỷ 16 dựa trên các tấm bản đồ còn cổ xưa hơn.
Một tấm bản đồ thế kỷ 16 của Đô đốc Piri Reis, chỉ huy hải quân Thổ Nhĩ Kỳ. Ông đã ghép nhiều tấm bản đồ cổ với nhau. Nó rất giống với hình ảnh vệ tinh hiện đại.
Bản đồ mô phỏng được đặt tâm điểm tại Cairo. (Ảnh tặng của Adventures Unlimited Press)
Khám phá kinh ngạc này đã khiến nhiều nhà khoa học bị sốc. Sau những nghiên cứu bổ sung, họ đã đưa ra các kết luận sau đây: 1) Tấm bản đồ này được tạo thành bằng cách ghép 6 bản đồ cổ vào với nhau. 2) Tất cả bản đồ cổ đại đã sử dụng cùng một kỹ thuật đòi hỏi kiến thức về hình học phẳng. 3) Những tấm bản đồ cổ được đặt tâm điểm tại Cairo. Khá là rõ ràng là các tấm bản đồ của Đô đốc Piri Reis đòi hỏi công nghệ tiên tiến giống như ngày nay. Tuy nhiên, trước thế kỷ 16, loài người chỉ có thể làm chủ được các kỹ thuật định vị theo thiên văn, và bầu trời rõ ràng nằm ngoài khả năng của họ. Người cổ đại đã sử dụng công nghệ gì để làm ra các tấm bản đồ chính xác như vậy? Có thể họ đã từng đã bay trên bầu trời?
Dịch từ:
http://www.zhengjian.org/zj/articles/2003/3/20/20904.html
http://pureinsight.org/node/1569

Sunday, April 29, 2012

Nghiên cứu phương Tây về luân hồi: Sức mạnh của sự thật
Tác giả: Tử Quân
[Chanhkien.org] Hơn 40 năm trước, thôi miên hồi quy (hypnotic regression) đã được sử dụng phổ biến bởi các học giả phương Tây để phục vụ nghiên cứu về luân hồi. Sau đó, liệu pháp tiền kiếp (past-life therapy) đã vận dụng khái niệm luân hồi vào trị liệu và bổ sung cho phương pháp thôi miên hồi quy. Khía cạnh đáng kinh ngạc nhất của liệu pháp tiền kiếp chính là các triệu chứng của bệnh nhân có thể biến mất một cách bí ẩn sau khi bệnh nhân “thấy” được tiền kiếp của chính họ.
Trong cuốn sách “Many Lives, Many Masters”, Tiến sĩ Brian Weiss đã kể về một người phụ nữ tên là Katherine, người đã phải chịu đựng đủ loại chứng ám ảnh và u sầu trong nhiều năm. Khi bà trải qua một cuộc thôi miên hồi quy, bà thấy rằng mình đã từng là một cô gái trẻ tên là Alonda, người đã chết trong một trận lụt bất ngờ. Ngôi làng của cô đã hoàn toàn bị phá hủy. “Những cơn sóng dữ tợn ập vào các hàng cây. Không còn nơi nào để chạy nữa. Trời rất lạnh. Nước càng lạnh hơn. Tôi muốn cứu con tôi, nhưng tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là ôm nó thật chặt vào lòng. Tôi trầm xuống và bị nhấn chìm bởi dòng nước. Tôi không thể thở.” Thật khó tin, sau khi áp dụng phương pháp trị liệu này, các triệu chứng như nghẹt thở và tuyệt vọng của Katherine đã biến mất. Đây là một trường hợp có thật được ghi chép. Thành công này đã khiến Tiến sĩ Weiss, từ một người không tin trở thành người tin tưởng mạnh mẽ vào luân hồi.
“Pursue the Past and Cherish Today”, một cuốn sách khác được viết bởi Tiến sĩ Weiss, đã kể lại một câu chuyện khác. Jack là một viên phi công dày dạn, có trách nhiệm và đáng tin cậy. Tuy nhiên, anh luôn cảm thấy giận dữ và tính nóng nảy này cuối cùng khiến anh dễ phát hỏa như một cái núi lửa. Anh không thể chịu đựng nổi gia đình và đã bỏ rơi họ. Anh cũng phải chịu đựng đủ nỗi ám ảnh khó giải thích. Hàng ngày, vào mỗi buổi sáng, khi vận hành chiếc máy bay, anh thường nhìn ra ngoài cửa sổ một cách lo lắng để chắc chắn rằng cánh bên phải của báy bay vẫn còn ở đó. Ngoài ra, anh thức dậy vào mỗi buổi sáng với nỗi sợ rằng những chiếc cánh máy bay có thể rơi ra. Với sự trợ giúp của liệu pháp thôi miên hồi quy, anh đã khám phá ra rằng anh từng là một phi công thuộc lực lượng không quân Đức Quốc Xã trong chiến tranh thế giới thứ II. Cánh bên phải chiếc máy bay của anh đã bị trúng hỏa lực, và anh đã chết khi máy bay lao xuống đất. Anh đã cảm thấy nhẹ nhõm sau khi tìm được căn nguyên của sự phẫn nộ vô cớ mà anh phải chịu đựng trong đời này. Chứng ám ảnh của anh cũng biến mất hai tuần sau đó.
Một trường hợp khác được Tiến sĩ Weiss nhắc đến liên quan đến một bệnh nhân tên là Donna, người đã cải thiện hành vi đạo đức sau khi học được một bài học trong khi được thôi miên hồi quy. Donna thường cảm thấy khó chịu nơi cổ họng, như thể bà đang bị bóp cổ. Thêm vào đó, bà cũng hay bị viêm đường hô hấp. Tồi tệ hơn hữa, Donna dần dần bị mất giọng. Trong khi trị liệu, bà đã thấy được tiền kiếp của mình tại nước Italia thời Phục Hưng. Bà biết được một bí mật quan trọng và đã bị mưu sát để bí mật không bao giờ được tiết lộ cho công chúng. Trong kiếp này, bà thấy rằng nếu bà không nói sự thật, họng của bà sẽ bị ép chặt, gây ra đau đớn, thậm chí tới mức đe dọa tính mạng bà. Trong một kiếp sống khác, bà đã từng là một phụ nữ trẻ sống trên một hòn đảo giữa Thái Bình Dương. Bà đam mê cuồng nhiệt điệu nhảy của người bản xứ. Một ngày nọ, đống lửa trại bất ngờ lan ra khi bà đang nhảy múa. Vì quá mê nhảy nên bà đã quên mất phải nói cho những người khác biết về đám cháy. Toàn bộ lạc của bà đã biến mất sau vụ tai nạn này. Một trong những nạn nhân sau đó đã trở thành mẹ của bà trong kiếp này, người luôn ngược đãi bà từ khi còn nhỏ. Sau khi nhớ lại những điều này, Donna thấy rằng chứng tắc thở của bà đã thuyên giảm và và bà cũng có một hiểu biết sâu sắc hơn đối với mẹ mình. Donna cũng nhận ra rằng bà nên nói ra sự thật trong mọi tình huống, và nếu bà giấu giếm chúng thì hậu quả sẽ thật tệ hại.
Những trường hợp tương tự có rất nhiều. Đa số là về các bệnh nhân mà sau khi hồi tưởng lại tiền kiếp, họ trở nên hạnh phúc và an hòa hơn. Sẽ dễ dàng hơn cho họ để đối mặt với khó khăn và cải thiện quan hệ giữa người với người. Họ trở nên độc lập, vui vẻ và thích giúp đỡ người khác hơn. Điều này đã chứng tỏ rằng nhiều bệnh nhân, sau khi nhớ lại tiền kiếp, đã cải biến nội tâm và có cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống. Họ trở nên khoan dung và tốt bụng hơn.
Bản tính con người là lương thiện và khoan dung. Tuy nhiên, sống trong thùng thuốc nhuộm lớn là xã hội người thường, con người đang dần dần rời xa tính thiện lương và đánh mất chính họ. Họ đang ngày càng chịu ảnh hưởng của những quan niệm được hình thành sau khi sinh ra và tin vào những gì mà con mắt thịt có thể thấy. Do đó, họ ngày càng khó thấy được bản chất của sự vật và hình thức tồn tại thực sự của vật chất. Những ai bị quan niệm hậu thiên gây trở ngại thường bài xích mọi thứ để bảo vệ nhận thức cố chấp của mình. Tuy nhiên, bản tính con người là thiện lương và nó chỉ bị che lấp giữa những khổ nạn và tranh đấu tàn khốc nơi trần thế này. Mỗi khi có cơ hội nhận thức chân tướng, phần thiện niệm chôn sâu trong nội tâm họ sẽ được kích hoạt, và sẽ phát sinh sự biến hóa về bản chất trong nội tâm họ.
Các bệnh nhân được đề cập ở trên đã tìm thấy căn nguyên những nỗi sợ hãi và giận dữ của họ, cũng như nguồn gốc sự ngược đãi và bệnh tật mà họ có trong đời này, để từ đó trở nên khoan dung và tốt bụng hơn. Cuộc sống của họ đã trở nên có ý nghĩa hơn nhờ những thay đổi tích cực từ chính nội tâm họ. Từ đó có thể thấy sự thật có sức mạnh thức tỉnh con người triệt để như thế nào.
Tại Trung Quốc ngày nay, các học viên Pháp Luân Công đã mạo hiểm cả tính mạng mình chỉ để nói với mọi người sự thật. Họ đã bị bắt giữ, tra tấn, giam cầm, thậm chí bị giết hại trong các trại lao động và nhà tù. Họ nói rõ sự thật về cuộc bức hại Pháp Luân Công cho mọi người là để những ai bị lừa dối minh bạch chân tướng và ngừng phạm tội, từ đó tránh được kết cục đáng sợ khi bức hại những người lương thiện. Đây chính là tâm đại từ bi. Các học viên Pháp Luân Công giảng rõ sự thật là để đánh thức bản tính lương thiện bị chôn vùi của con người và xua tan những lời dối trá, để họ quay trở về với chính nghĩa. Mỗi người đều có cơ hội lựa chọn cho mình một tương lai tươi sáng.
Dịch từ:
http://www.zhengjian.org/zj/articles/2003/1/27/20170.html
http://pureinsight.org/node/1465


Ngày đăng: 14-04-2011
Bài cùng chủ đề
Luân hồi: Sự thật hay sai lầm?
Tác giả: Một học viên Singapore
[Chanhkien.org]
Những khả năng siêu thường – sự thật, sự sai lầm, mê tín dị đoan hay chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên? Câu chuyện của những người có trí óc phi thường; có khả năng đi sâu vào quá khứ, trí óc có khả năng di chuyển đồ vật và cảm nhận được vật mà những người như chúng ta không thể làm được với những cảm giác bình thường; những trí óc làm việc độc lập với thân thể. Từ thời xưa, những điều bí ẩn đó làm những người có lý lẽ tò mò, nhưng chỉ sau những năm 70 thì các nhà khoa học – những nhà thám tử trí óc, bắt đầu hiểu được một số điều về sự huyền bí đang làm việc bên trong chúng ta.
Chúng ta có một cuộc đời người hay là một vài cuộc đời ? Có bao giờ bạn trải qua một cảm giác đã nhìn thấy hay “đã từng ở đó trước đây”? Theo những nhà thám tử trí óc, chúng ta trải qua nhiều đời trước đây trong quá khứ và chúng ta sẽ tiếp tục được sinh ra lại, thành một dạng khác, cho đến khi chúng ta đạt đến một trạng thái tuyệt đối. Sau đây là 3 trường hợp thú vị của những thí nghiệm của các chuyên gia về lĩnh vực luân hồi.

Trường hợp 1
Arnall Bloxham là một nhà thôi miên người xứ Wales sống giữa những năm 70, trong 20 năm, ông đã thôi miên vài trăm người và đã ghi lại những gì xảy ra theo sự miêu tả của họ về những kiếp trước. Liệu những đoạn băng của Bloxham chứng minh sự luân hồi hay chúng có thể được giải thích theo những cách khác không? Ngài Arnall Bloxham là một chuyên gia trong lĩnh vực mà các nhà thôi miên gọi là ‘những thí nghiệm quy hồi của kiếp trước’. Bằng cách thôi miên, ông có thể đưa một người trở lại thời điểm mới sinh, và ngay cả trước đó. Lúc bấy giờ, Bloxham là chủ tịch Hội các nhà thôi miên Anh quốc và ông ta đã sử dụng thuật thôi miên để chữa bệnh, chẳng hạn như hút thuốc.
Những gì diễn ra trong các thí nghiệm của ông về sự quy hồi thôi miên thách thức logic của con người. Khách hàng của ông ta có thể thuật lại, một cách tường tận chi tiết, về cuộc đời của những người đã từng sống hàng trăm năm trước đây.
Điều này dường như thật không thể tin được, Bloxham đã thu lại hơn 400 cuộn băng ghi âm những người đang hồi tưởng về những cuộc đời trước đây của họ. Thêm vào đó, nhiều sự việc được ghi lại rất chi tiết, qua các cuộn băng này để xem xét lại, và kết quả đã được chứng minh đúng là sự thật. Theo Bloxham, bằng chứng này xác minh một cách rõ ràng rằng sự luân hồi của con người là có thật.
Một trong những trường hợp được ghi chép cẩn thận là trường hợp của Jane Evans. Sự hồi tưởng của cô về những cuộc đời trước bắt đầu vào năm 1971 khi cô thấy một tấm biển có dòng chữ: “Arnall Bloxham nói rằng bệnh thấp khớp là do tâm lý.” Jane, một người nội trợ ở xứ Wales 32 tuổi mắc bệnh viêm khớp, cô thấy câu nói này thật lạ thường, vì thế cô đã quyết định liên lạc với người đàn ông có trách nhiệm với tấm biển này. Quả thật, cô đã liên lạc được với người này qua một người bạn của chồng cô. Và cuối cùng cô đã liên hệ được với 6 cuộc đời trước đây của cô. Cô đã từng là: Vợ của một gia sư vào thời La Mã; Một người Do Thái bị tàn sát vào thế kỷ thứ 12 ở York; Người hầu của một ông hoàng thương gia thời trung cổ ở Pháp; Một tỳ nữ của nữ hoàng Catherine of Aragon; Một nông dân nghèo ở Luân Đôn dưới thời cai trị của nữ hoàng Anne; Và là một nữ tu sĩ vào thập kỷ 15 ở Mỹ.
Câu chuyện của Jane Evans và vài ví dụ khác về luân hồi đã trở thành tiêu điểm cho nhà sản xuất truyền hình BBC, Jeffrey Iverson, trong cuốn sách của ông mang tựa đề “Nhiều Hơn Một Kiếp?” Vào năm 1975, để theo đuổi việc kiểm nghiệm lý thuyết về luân hồi, Iverson đã xin sự cho phép Jane để Bloxham thôi miên cô lần nữa, lần này có máy quay phim và máy thu thanh của truyền hình BBC. Sau đó Iverson đã bắt đầu khai thác về việc liệu cô ấy đã thực sự đã trải qua nhiều đời người hay không.
Iverson đã nghiên cứu chi tiết về những cuộc đời này và đã xác minh rằng những chi tiết về sự quy hồi được ghi lại của Jane Evan thật sự dựa trên thực tế. Cuối cuốn sách, ông cho rằng công việc trong 20 năm của Bloxham xác minh một cách rõ ràng khái niệm về sự luân hồi. Ông còn sản xuất một cuốn phim tài liệu BBC, có tên “Những Đoạn Thu Băng Của Bloxham” dựa trên tất cả những tài liệu này.
Trường hợp 2

Những người hoài nghi gán hiện tượng với điều mà các thám tử trí óc gọi là “cryptomnesia” – một thuật ngữ có nghĩa là nhớ lại những sự việc mà bạn đã từng biết! Nếu những kỷ niệm đã lâu như vậy có thể được chọn lọc từ trí nhớ của một người, nó có thể giải thích một cách có logic về cái được gọi là “sự luân hồi” của Jane Evan.
Tuy nhiên, theo bác sĩ Arthur Guirdham, một người Anh có nhiều uy tín về sự luân hồi, lời giải thích này không thể giải thích cho các trường hợp mà ông đã từng gặp và nghe kể. Bác sĩ Authur Guirdham thuật lại các thí nghiệm này trong những cuốn sách của ông, “Chúng Ta Là Người Khác,” “Dòng Dõi Cathars và Sự Luân Hồi” và tiểu sử của ông, “Một Bàn Chân Trên Cả Hai Thế Giới.” Bác sĩ Guirdham, một bác sĩ tâm thần quốc gia đã về hưu ở Anh Quốc, đứng đầu một nhóm ít người tin rằng họ là người Cathars trong những đời trước đây, một nhóm dị giáo đã tồn tại ở khu vực Languedoc thuộc Tây Nam nước Pháp vào thế kỷ thứ 13.
Sự tình cờ đưa đến học thuyết luân hồi của bác sĩ Guirdham bắt đầu ở Bath, năm 1962, tại một bệnh viện ngoại trú, nơi bác sĩ Guirdham làm công việc của một bác sĩ tâm thần. Một ngày nọ, bệnh nhân cuối cùng của ông là một phụ nữ xinh đẹp quyến rũ, trông rõ ràng rất bình thường, cô ta thỉnh thoảng bị ác mộng tái diễn từ hồi còn nữ sinh, nhưng hiện tại cô gặp phải 2 hoặc 3 lần một tuần. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang nằm trên sàn nhà trong khi một người đàn ông tiến đến từ đằng sau lưng. Cô ta không biết chuyện gì sẽ xảy ra nhưng cảm thấy rất khiếp sợ.
Mặc dù bác sĩ Guirdham vẫn giữ bình tĩnh, nhưng ông phải giấu sự ngạc nhiên của mình khi lắng nghe bệnh nhân của mình là một phụ nữ đang diễn tả một cơn ác mộng giống y như vậy cũng đã gây phiền phức cho ông ta đã hơn 30 năm qua. Vị bác sĩ rất ngạc nhiên nhưng không nói gì với bệnh nhân. Từ đó cô ta không bao giờ gặp ác mộng trở lại nữa, và đối với bác sĩ Guirdham, giấc mộng của ông ta cũng ngưng trong vòng một tuần sau khi gặp người bệnh nhân mới này.
Mặc dù những cuộc hẹn gặp của họ vẫn tiếp diễn. Bác sĩ Guirdham chắc chắn rằng người bệnh nhân này không có vấn đề tâm thần và những sự hiểu biết về quá khứ của cô ta làm ông tò mò. Sau đó cô cho ông ta một danh sách tên của những người mà cô nói là đã sống vào thế kỷ 13 và miêu tả những gì đã từng xảy ra với họ. Cô cũng nói với bác sĩ Guirdham rằng, ông ta cũng sống vào lúc đó và mang tên là Rogiet de Cruisot.
Là một bác sĩ tâm thần, bác sĩ Guirdham đã thu thập được một số thông tin căn bản về lý thuyết của sự luân hồi, nhưng chưa từng đi sâu về lĩnh vực này. Tuy nhiên, lần này ông thực sự tò mò, và ông đã quyết định tìm hiễu kĩ hơn. Ông tìm thấy những cái tên mà bệnh nhân của ông cung cấp quả thật chính xác, mặc dù chỉ được đề cập đến trong một vài sự kiện ít có tiếng tăm trong lịch sử Trung cổ. Tuy nhiên, những sự kiện này được viết lại bằng tiếng Pháp, và chưa được dịch sang tiếng Anh. Tất cả những người mà bệnh nhân của bác sĩ Guirdham miêu tả đều là thành viên của tôn giáo Cathar, một nhóm rất hưng thịnh ở miền Nam nước Pháp và miền Bắc nước Ý vào thời Trung Cổ. Ngoài ra, người Cathar tin vào sự luân hồi. Sau đó, bác sĩ Guirdham đã gặp nhiều cá nhân, tổng cộng 11 người, đều là những người có ký ức về kiếp trước của họ về việc cùng chung sống trong một nhóm Cathar.
Bác sĩ Guirdham nói, không có đối tượng nào bị gây mê hoặc bị thôi miên; những cái tên từ quá khứ và các sự kiện đơn giản xuất hiện trong trí nhớ của họ. Bác sĩ Guirdham cũng cho công bố một trong những bằng chứng đáng chú ý nhất mà ông thu thập được. Đó là một tập tranh họa của một cô gái 7 tuổi, mang những nét vẽ của một kỷ nguyên trong quá khứ. Tập tranh họa cũng gồm có nhiều tên tuổi của những thành viên của tôn giáo Cathar. Thật vô cùng kinh ngạc, bác sĩ Guirdham đã nói, “Nó vượt qua sự tưởng tượng của tôi, làm sao một đứa trẻ 7 tuổi có thể biết những cái tên này khi tôi lại không nghĩ rằng đã có một chuyên gia về sử học trung cổ ở Anh Quốc vào lúc đó đã biết về những người này.”
Bóng dáng của những ký ức, tên tuổi và các mối liên hệ đã thuyết phục bác sĩ rằng ông ta và nhóm của ông đã cùng nhau sống chung, không chỉ một, mà vài đời trước đó. Ông đã nói, “Với 40 năm kinh nghiệm trong y học, hoặc là tôi biết được sự khác nhau giữa nhìn thấu thị và sự suy tưởng (cảm nhận hoặc nói những điều mà không khác không thể tin), hoặc là chính tôi bị điên khùng. Không ai trong nhóm tôi giận dữ về điều này – và những bạn đồng nghiệp của tôi cũng không ai cho rằng tôi bị khùng.”
Trường hợp 3
Khi các chuyên gia hàng đầu thế giới về luân hồi được nhắc tới, thì bác sĩ Ian Stevenson, giảng sư về tâm thần học tại Đại Học Virginia sẽ có tên trong danh sách. Ông đã đi khắp nơi để điều tra những báo cáo khác nhau về sự luân hồi và đã phát minh ra một cách để kiểm chứng một cách khắt khe nhằm loại bỏ sự sai lệch, sự suy tưởng, v. v. Trong 200 trường hợp, chỉ có 20 trường hợp qua được sự kiểm nghiệm kỹ lưỡng của bởi bác sĩ Stevenson và được đề nghị là những trường hợp khả quan về sự luân hồi. Bảy trường hợp xảy ra tại Ấn Độ, ba trường hợp ở Sri Lanka, hai trường hợp ở Brazil, một trường hợp ở Lebanon và bảy trường hợp từ các bộ lạc người Mỹ da đỏ ở Alaska.
Lấy trường hợp của một bé gái rất nhỏ, sinh năm 1956 tại trung tâm Sri Lanka với các tên ngộ nghĩnh Gnantilleka Baddewithana. Ngay sau khi cô bé bắt đầu tập nói, cô đã bắt đầu nhắc đến cha mẹ khác của mình ở một nơi khác, nơi mà cô bé nói cô còn có hai anh trai và nhiều chị gái.
Từ những chi tiết mà cô bé cho biết, cha mẹ cô bé theo sự diễn tả của cô mà tìm được một gia đình nọ tại một thị trấn cách đó không xa. Họ biết được rằng gia đình này mất đi một đứa con trai vào năm 1954. Khi Gnantilleka được đưa đến thăm gia đình này, cô bé nói rằng cô bé chính là đứa con trai đã mất của họ và đã nhận diện rất chính xác bảy thành viên trong gia đình của “cậu bé”. Cho đến tận lúc đó, hai gia đình chưa bao giờ gặp nhau, thậm chí chưa từng đến thăm thị trấn của nhau.
Kết luận
Những người còn hoài nghi có thể bỏ qua lý thuyết về sự luân hồi và cho đó là ảo tưởng, trong khi những người không tin vào luân hồi có thể cho đó là dị đoan vô căn cứ.
Cho dù bạn có tin vào điều đó hay không, từ thời xa xưa, những tôn giáo đông phương, như Phật Giáo và Đạo Giáo đã tán thành lý thuyết về sự luân hồi trong đức tin của họ. Họ tin vào luật nhân quả, nói cách khác, đó là mối liên hệ giữa nhân và quả. Họ tin rằng nhân cách của một con người trong đời này và tất cả những việc làm tốt và xấu của người ấy đều được ghi lại. Nhưng, vậy thì, ai là người ghi chép lưu giữ những sự việc đó?
Lý thuyết đó nói lên rằng năng lực tự nhiên của Luật Vũ Trụ, hoặc bạn có thể gọi nó là Luật Tự Nhiên, sẽ nắm giữ tất cả. Những việc làm của một người, dù tốt hay xấu sẽ triển hiện trong đời này hoặc đời sau, như là gặp may hoặc vận mệnh tốt xấu, hoặc nghiệp lực, v. v. tùy từng trường hợp.
Những người tin vào thuyết vô thần có thể coi lý thuyết này như một ví dụ của “hội chứng định mệnh”. Những người tin vào thuyết vô thần tin rằng cuộc đời là do họ tự tạo ra, số mệnh của họ nằm trong tay của họ.
Trái lại, những người tu Đạo tin rằng một người gặt được những gì mà họ đã gieo. Có lẽ, điều này giải thích một trong những lý thuyết của Đạo Gia về 8 loại người của vòng luân hồi; như giàu có và nghèo khổ, danh giá và thấp hèn, sống thọ và yểu mệnh, tương tự như vậy.
Có lẽ đây là nguyên nhân tại sao Phật Gia đã đưa ra lý thuyết về “lục đạo luân hồi” bắt đầu từ 2.500 năm trước đây, cho đến ngày nay.
Và có lẽ đây chính là nguyên nhân chúng ta thường nghe những lời răn dạy của ông cha theo câu tục ngữ “Thiện hữu thiện báo, Ác hữu ác báo”.

Tham khảo:
(1) Iverson, Jeffrey’s book (1976) “Hơn một đời? Bằng chứng từ đoạn băng đáng chú ý của Bloxham”. Souvenir Press, London. ISBN 0-285-62239-0.
(2) Bác sĩ Ian Stevenson đã sáng lập “Nhóm nghiên cứu Tri giác” (DOPS) vào năm 1967, một đơn vị thuộc Khoa Y học Tâm thần, Đại học Virginia. Qua sử dụng các phương pháp khoa học, DOPS đã khám phá các hiện tượng huyền bí, đặc biệt với những đứa trẻ nói rằng chúng nhớ được kiếp trước, các kinh nghiệm cận tử, xuất hồn, giao tiếp sau khi chết và linh ảnh lúc lâm chung.

Ngày đăng: 22-01-2007

Saturday, April 28, 2012

câu chuyện về luân hồi

Lạm dụng quyền lực trong đời trước gây nên nghèo khó và bệnh tật trong đời này
Tác giả: Thanh Địch
[Chanhkien.org] Ông nằm trên một chiếc ghế băng nhắm mắt và tâm của ông tĩnh như mặt nước phẳng lặng. Ý thức của ông tiến nhập vào một trạng thái tương tự như khi thiền định trong Phật gia. Khi được cho tên của một người lạ thậm chí ở xa hơn một nghìn dặm, người đàn ông này, một khi ở trong trạng thái thiền định này, có khả năng đi xuyên qua thời gian và không gian, đọc được tình hình hiện thời của người lạ mặt đó, chẩn đoán bệnh của anh ta, và đề xuất cách điều trị. Ông cũng có khả năng đọc những mối quan hệ nhân quả của đời này và các đời trước của anh ta. Người đàn ông này là Edgar Cayce (sinh năm 1877 – mất năm 1945), một người theo đạo Cơ Đốc bình thường và cũng là một nhà tiên tri xuất chúng.
Trong suốt cuộc đời của mình, những khả năng siêu thường của Cayce đã luôn bị nghi ngờ. Trường Đại học Tổng hợp Harvard đã cử tiến sĩ Hugo Munsterberg đến để điều tra những khả năng siêu thường của Cayce. Những điều tiến sĩ Munsterberg chứng kiến đã thuyết phục được ông, không một chút nghi ngờ rằng Cayce thực sự có những khả năng siêu thường. Trong khi Cayce sống ở Bờ biển Virginia (Virginia Beach), nhiều người đã đến để kiểm chứng những khả năng siêu thường của Cayce. Trong số đó có Thomas Sugrue, sau khi điều tra và xác minh kỹ càng, không chỉ công nhận những khả năng siêu thường của Cayce, mà năm 1942 còn viết một cuốn sách về Cayce với tiêu đề Câu chuyện về Edgar Cayce: Có một dòng sông [1]. Cayce là một người Cơ Đốc giáo ngoan đạo, và là một người giản dị và chân thành. Ông không bao giờ dùng những khả năng siêu thường của mình để kiếm danh lợi. Một nửa thế kỷ sau khi ông chết, nhiều cuốn sách về Cayce đã được xuất bản.
Trong suốt cuộc đời của mình, Cayce đã đọc và ghi lại khoảng 15 nghìn trường hợp, nhiều trường hợp trong số đó là đọc về những đời trước của mọi người. Tiến sĩ Gina Cerminara đã cẩn thận biên soạn và phân tích những nghiên cứu của Cayce về đời trước, và xuất bản chúng năm 1950 trong cuốn sách của bà với tiêu đề, ‘Những ngôi nhà: Câu chuyện của Edgar Cayce về sự luân hồi’ [2]. Chúng tôi sẽ mô tả một số nghiên cứu này về những bệnh nhân đã lạm dụng quyền lực của mình để hại những người khác trong những đời trước của họ và cuối cùng phải sống trong bần hàn, và hoặc là khốn khổ vì bệnh tật, trong những đời này của họ để trả nợ cho những tội nghiệp mà họ đã gây ra.
Nhiều người có thể đã nghe thấy rằng vào thời Trung cổ, khi tôn giáo cũng là luật pháp, nhiều phụ nữ đã bị buộc tội oan là làm phù thủy và bị thiêu cho đến chết trên cọc. Một trong những bệnh nhân của Cayce đã từng là một người đàn ông thuộc tầng lớp thượng lưu trong một đời trước, có nhiệm vụ phán xử những trường hợp liên quan đến phù thủy. Nói cách khác, ông ta có nhiệm vụ bức hại những người bị buộc tội oan là phù thủy. Trên bề mặt, ông ta đang duy hộ tôn giáo và cái gọi là đạo đức xã hội, nhưng ngược lại trên thực tế, để biện hộ cho thói dâm ô của mình, ông ta đã lạm dụng tình dục đối với những người phụ nữ vô tội này trong khi xét xử họ. Khi ông ta đến gặp Cayce để được chẩn đoán, [trong đời này] ông ta là một cậu bé 11 tuổi sống trong cảnh bần hàn với mẹ của mình. Cậu bé bị mắc chứng động kinh nghiêm trọng làm cho cậu ta bị liệt ở phần người bên trái và không nói được. Cậu thậm chí không thể tự mặc quần áo cho mình vì vai của cậu bị vẹo quá. Trong một giai đoạn kéo dài khoảng vài ngày, những cơn động kinh của cậu ta cứ 20 hay 30 phút lại xảy ra một lần, làm cho cậu hoàn toàn mất khả năng tự nâng đầu mình hay ngồi thẳng lên. Những tài liệu mà Cayce ghi lại những nghiên cứu của mình đưa ra giả thuyết rằng chứng động kinh thường là kết quả của những hành vi cực kỳ sai trái về tình dục trong những đời trước. Trong trường hợp của cậu bé, có vẻ như rằng những thống khổ của cậu bị tăng lên vì đã lạm dụng quyền lực của mình để bức hại những người vô tội cùng với những hành vi sai trái về tình dục trong đời trước của mình.
Một bệnh nhân khác của Cayce là một quân nhân trong thời kỳ Đế quốc La Mã cổ đại. Anh ta đã lạm dụng quyền hạn của mình để tư lợi và làm giàu cho riêng mình. Cayce không nói rõ là anh ta đã lạm dụng quyền lực như thế nào. Ông chỉ nói rằng anh ta đã hưởng lợi về mặt vật chất nhưng đã bị mất rất nhiều về mặt tinh thần. Trong đời này, anh ta bị bần hàn hành hạ. Anh ta không có nhà cửa và bị cái đói dày vò. Anh ta phải sống dựa vào tiền từ thiện của thân nhân ở Mỹ gửi về để sống qua ngày trong khu nhà ổ chuột ở London. Trong đời trước, anh ta đã dùng bạo lực để lấy của cải của người khác, một tội ác gây ra nghèo đói và vô gia cư trong đời này.
Trong một ví dụ khác, một nữ bệnh nhân của Cayce đã từng tham gia cuộc Cách mạng Pháp trong đời trước, kêu gọi nhân dân Pháp nổi dậy chống lại tầng lớp quý tộc. Trong cuộc Cách mạng Pháp, cô đã hiến dâng mình để thực hiện lý tưởng của mình, và đã đạt được những tiến bộ to lớn trên phương diện tinh thần. Nhưng khi cô đã đạt được quyền lực sau thành công của cuộc cách mạng, cô đã trở nên sa đọa không kém những người quý tộc mà cô đã từng chiến đấu để lật đổ. Người phụ nữ này đã 40 tuổi, phải sống trong cảnh góa bụa 10 năm, và phải tự nuôi một cô con gái khi đến gặp Cayce để chẩn đoán. Bà đã phải vất vả lắm mới kiếm đủ tiền để tiêu. Cuộc sống cô đơn và buồn tẻ đã làm cho bà tuyệt vọng. Bởi vì cô đã lạm dụng quyền lực trong một đời trước và đẩy những người khác vào chỗ tuyệt vọng, cô ta đã phải nếm trải nỗi tuyệt vọng tương tự trong đời này. Trông có vẻ như là cô là một nạn nhân của nền kinh tế và của một số phận không công bằng, nhưng trên thực tế cô thực sự là nạn nhân của những tội ác của chính mình trong đời trước. Khổng Tử đã nói, “Đừng bao giờ cho người khác ăn một món mà chính mình cũng không muốn nếm thử”. Có một câu nói cổ nữa là, “Gieo gì gặt nấy”. Điều này thực sự đúng.
Tất nhiên, không phải tất cả những khổ nạn trong cuộc đời đều là do những lỗi lầm trong các đời trước. Nó có thể là được an bài cho một số người gặp những khổ nạn trong cuộc đời để giúp họ đề cao tầng về tinh thần qua những thử thách này. Những người này được an bài để chịu bệnh tật, khổ nạn, và bất công trên đời hoặc là để tiêu nghiệp mà họ đã tích từ các đời trước hoặc là để rèn luyện tinh thần của họ. Sự bất hạnh của những người khác, bất kể là dưới hình thức nào, đều không phải là việc để cười. Con người sẽ tạo nghiệp cho chính mình nếu họ thờ ơ lãnh đạm hoặc thậm chí cười trên những đau khổ và bất hạnh của những người khác. Cuối cùng thì những người đó sẽ phải trả giá bằng những khổ nạn tương tự trong một đời sau.
Ông Lý Hồng Chí, Người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã giải thích về mối quan hệ nhân quả giữa nghiệp lực và khổ nạn trong “Pháp Luân Phật Pháp, Bài Giảng Pháp ở Hoa Kỳ” (bản dịch không chính thức):
“Con người đang tạo nghiệp từ đời này qua đời khác. Nghiệp lực của một người đem đến cho người đó gian khổ, đau đớn, khổ nạn, thiếu tiền, và nhiều bệnh tật trong đời này và sau. Chỉ sau khi trả hết nghiệp của chư vị, chư vị mới có thể có được hạnh phúc và trở nên giàu có. Điều đó là không thể chấp nhận được nếu hành vi sai trái không bị trả giá — đây là một nguyên tắc có ở trong vũ trụ. Chư vị có thể cảm thấy rằng những việc xảy ra trong đời trước và những việc xảy ra trong đời tiếp theo là liên quan đến hai người khác nhau. Trên thực tế, khi những người khác xem xét chư vị, họ xem xét cả quá trình tồn tại của chư vị. Nó như là chư vị tỉnh dậy từ giấc ngủ và nói rằng những việc mà chư vị làm hôm qua không liên quan gì đến những việc mà chư vị làm hôm nay, và rằng những việc chư vị làm hôm qua không phải là do chư vị làm. Nhưng, tất cả những việc ấy đều là do chư vị làm, và đó là cách mà họ xem xét cuộc đời của một con người.”
Vào lúc này, nhiều quan chức chính phủ và cảnh sát bại hoại ở Trung Quốc đã gây dựng cho mình một sự nghiệp nhờ vào việc đàn áp và bức hại những người tập Pháp Luân Công. Những tội ác họ gây ra còn tồi tệ hơn gấp nhiều lần việc lạm dụng quyền lực một cách đơn thuần. Nếu họ không dừng việc gây tội ác và chuộc lại những tội ác của mình, họ sẽ không chỉ phải đối mặt với những khổ nạn đơn thuần vì những tội ác đó trong đời sau.
Sách tham khảo:
[1] Tác giả Thomas Sugrue, Câu chuyện về Edgar Cayce: Có một dòng sông – “Story of Edgar Cayce: There Is a River.” Nhà xuất bản: A. R. E. Press; Tái bản có chỉnh sửa (Tháng 2 năm 1997)
[2] Tác giả Gina Cerminara, Những ngôi nhà: Câu chuyện của Edgar Cayce về đầu thai – “Many Mansions: The Edgar Cayce Story on Reincarnation.” Nhà xuất bản: New American Library; Tái bản có chỉnh sửa (Tháng 7 năm 1999)
Dịch từ:

rượu ấm trảm HOA HÙNG

Câu chuyện luân hồi: Hồi ức “rượu ấm trảm Hoa Hùng”
Tác giả: Đệ tử Đại Pháp Long Nhi kể lại, Ngũ Ngọc chỉnh lý

[Chanhkien.org] Trong «Tam Quốc diễn nghĩa», cố sự về Quan Vân Trường có thể nói là nhà nhà đều biết, cả phụ nữ và trẻ em cũng biết. Xin cảm tạ La Quán Trung và các tác giả đời sau đã yêu mến, đem Quan Vân Trường ra tả oai hùng oanh liệt như vậy, hào khí ngút trời.
“Kết nghĩa vườn đào”, “tam anh chiến Lã Bố” trong «Tam Quốc diễn nghĩa» đều là chuyện có thật, thế nhưng tình tiết là có chỗ khác. Ở đây chỉ xin đưa ra ví dụ “rượu ấm trảm Hoa Hùng” cho các độc giả yêu thích Tam Quốc.
Võ tướng thời cổ đại, phần lớn là có tính cách giống nhau, chính là giảng nghĩa khí. Hai bên đấu nhau, đều là vì chủ, thắng thì cũng phải thắng đường đường chính chính, thua thì cũng phải thua rõ ràng minh bạch, chết thì cũng phải chết oanh oanh liệt liệt.
Trong màn “rượu ấm trảm Hoa Hùng”, tác giả vì để làm nổi bật hình tượng chính diện của Quan Vân Trường, nên đã thêm nghĩa xấu vào cho Hoa Hùng. Kỳ thực Hoa Hùng là một Hán tử đội trời đạp đất, một anh hùng đường đường chính chính.
Mười tám lộ chư hầu phát binh tại Lạc Dương, trận đầu tiên chính là gặp phải tướng trấn ải Tị Thủy — Hoa Hùng. Khi ấy Hoa Hùng trước trận giao tranh giữa hai bên đã trảm mấy viên đại tướng, trong tâm không tránh khỏi có một chút đắc chí. Bởi vậy khi giao chiến với Quan Vân Trường, mới biết hôm nay đã gặp phải kình địch.
Trước trận đại chiến tại ải Tị Thủy, Hoa Hùng và Quan Vân Trường đã đấu với nhau ba trăm hiệp, bất phân thắng bại, đồng thời hai bên cũng rất bội phục võ công của đối phương. Như vậy vì sao Quan Vân Trường cuối cùng chiến thắng? Vấn đề nằm ở ngựa mà hai người cưỡi.
Chiến mã của Hoa Hùng là chiến mã không có điểm gì đặc biệt, do vậy khi hai ngựa xông vào nhau, theo quán tính, ngựa của Hoa Hùng phải chạy một đoạn mới có thể quay đầu chiến tiếp hiệp thứ hai. Còn ngựa của Quan Vân Trường gọi là Đăng Quải Loan Mã, loại ngựa này có một công phu, đó là ngay khi hai ngựa vừa mới xông vào nhau, nó đã có thể rất nhanh quặt lại. Có lúc nó chỉ dùng một móng chạm đất, còn ba móng kia dùng lực chuyển một cái, động tác càng nhanh. Đến khi ngựa Quan Vân Trường chuyển mình rồi, thì ngựa Hoa Hùng theo quán tính vẫn lao về phía trước. Quan Vân Trường bèn thừa cơ truy kích. Quan Vân Trường dùng sống đao đập một cái vào mông ngựa Hoa Hùng, ngựa đau quá lao về phía trước, Hoa Hùng bại trong một hiệp.
Hiệp thứ hai là Hoa Hùng truy Quan Vũ. Đăng Quải Loan Mã của Quan Vũ còn có một đặc điểm, đó là chỉ cần Quan Vũ cúi lên mình ngựa, vỗ nhẹ một cái vào cổ ngựa, thì ngựa biết chủ nhân có ý, mới cúi xuống một cái. Khi ấy Hoa Hùng tưởng ngựa Quan Vũ đã mất móng, bèn giương đao lớn lên, hướng sau đầu Quan Vũ mà chém. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Quan Vũ giương đao chém vào móng trước ngựa của Hoa Hùng. Ngựa đã mất móng trước, chiến mã Hoa Hùng tự nhiên ngã xuống, chèn vào một bên đùi của Hoa Hùng. Khi ấy Thanh Long Yển Nguyệt Đao của Quan Vân Trường kề vào cổ của Hoa Hùng, trong nháy mắt đã trở thành lịch sử thiên cổ.
Phải nói rằng khi ấy Quan Vân Trường lấy đầu Hoa Hùng dễ như trở bàn tay. Vì sao ông lại chậm chạp không động thủ? Bởi vì Quan Vũ phải nghe xem Hoa Hùng có lời gì để nói không. Hoa Hùng thấy Quan Vũ còn chưa động thủ, mới biết Quan Vũ có dụng ý. Hoa Hùng nghĩ thầm: “Quan Vũ có khác, đúng là nghĩa sĩ, chi bằng nhân cơ hội này kết nghĩa huynh đệ với hắn, rồi chết cũng không muộn”. Bởi vậy Hoa Hùng nói: “Quan tướng quân, hai bên đấu nhau, đều là vì chủ. Tôi từ khi tòng quân tới nay vẫn chưa gặp ai có thể đấu với tôi ba trăm hiệp, hôm nay được chết dưới đao của Quan tướng quân, cũng là chết đúng chỗ vậy, chết như anh hùng. Trước khi Quan tướng quân động thủ, tôi có hai điều thỉnh cầu, không biết tướng quân có thể đáp ứng hay không”. Quan Vũ thấy Hoa Hùng đầy vẻ anh hùng khí khái, đúng là bậc Hán tử, mới nói: “Mời Hoa tướng quân cứ nói đừng ngại”. Hoa Hùng nói: “Tôi kiếp này chỉ hận gặp Quan tướng quân quá muộn, Quan tướng quân nếu không ghét bỏ kẻ bại tướng này, thì tôi nguyện kết tình huynh đệ với Quan tướng quân, không biết ý tướng quân thế nào?” Quan Vũ thấy lời nói Hoa Hùng tha thiết, liền đáp ứng, nói: “Quan mỗ tôi chính có ý như vậy. Tướng quân chết rồi, vợ con lớn bé nhà tướng quân, tôi sẽ chiếu cố như gia nhân nhà tôi vậy. Còn di thể tướng quân, tôi nhất định sẽ chiếu theo quy định trong quân, dùng lễ mà an táng. Vậy xin hỏi thỉnh cầu thứ hai của tướng quân là gì?” Hoa Hùng thấy Quan Vân Trường thẳng thắn chính trực, nên rất cảm kích, nói: “Tạ Quan tướng quân. Việc thứ hai, tôi bị trảm rồi, mười tám lộ chư hầu có thể thừa thắng truy sát binh sĩ của tôi, quân tôi không biết có thêm bao nhiêu vợ trẻ con côi nữa. Tôi chết rồi thì dù mười tám lộ chư hầu đắc thắng, thỉnh Quan tướng quân ngăn cản mười tám lộ chư hầu, đừng để họ làm hại binh sĩ của tôi”. Quan Vũ nghe xong, mới biết Hoa Hùng đúng là một vị nghĩa sĩ, bởi vậy lập tức đáp ứng thỉnh cầu thứ hai của Hoa Hùng. Nếu không phải trước trận doanh hai bên, thì vì tư tình, có lẽ Quan Vũ đã sớm thả Hoa Hùng đi rồi.
Quan Vũ giơ tay lên nói: “Đem rượu đến đây!” Quân sĩ phía sau lập tức mang hai chén rượu nóng tới, Hoa Hùng tay phải rút bảo kiếm vạch lên tay trái một đường, rồi lấy máu tươi nhỏ vào chén rượu. Hoa Hùng cố nén nước mắt vui mừng, đầy cảm xúc nói: “Đại ca, kiếp này hận gặp quá muộn, nếu như có kiếp sau, tôi nguyện cùng đại ca uống rượu nghìn chén, say ngã sa trường, tôi trước tiên kính đại ca một chén”. Hoa Hùng nâng cao chén rượu lên, ực một hơi toàn bộ hết sạch. Quan Vũ cũng cảm khái nói: “Hiền đệ, chúng ta tuy rằng đều vì chủ, nhưng hiền đệ khảng khái hiên ngang, xem thường cái chết, có khí phách của bậc anh hùng, khiến Quan mỗ rất cảm động, tướng sĩ toàn quân cũng đều rất cảm động. Tôi đã đáp ứng việc thì nhất định sẽ làm theo, nếu như có gì trái ý hiền đệ, thì trời tru đất diệt! Tôi cũng kính hiền đệ một chén”. Nói xong Quan Vũ nâng cao chén rượu lên, ực một hơi cũng hết sạch.
Khi ấy mặt trời dần khuất theo bóng chiều tà, những đám mây xanh tỏa ánh hoàng hôn, một trận gió thổi khiến cát vàng bay mù mịt, cờ quân bay phần phật, chiến mã hí vang. Tướng sĩ hai bên tận mắt chứng kiến màn ly biệt sinh tử, khảng khái bi thương của hai vị anh hùng cái thế.
Hoa Hùng ứa nước mắt vì mừng rỡ, quỳ gối dưới đất, hét lớn một tiếng: “Đại ca, xin nhận của tiểu đệ một lạy!” Hoa Hùng khấu đầu ba cái trước Quan Vũ. Quan Vũ cũng nước mắt lưng tròng, gối quỳ trên đất, bái Hoa Hùng ba bái: “Hiền đệ, đi đường bảo trọng!” Hoa Hùng vẫn quỳ gối, nói với Quan Vũ: “Đệ và đại ca tuy không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm. Đại ca, xin hãy động thủ”.
Khi ấy quả thực rất nghĩa khí, trước trận doanh hai bên, Quan Vũ không hề trói Hoa Hùng, mà Hoa Hùng hoàn toàn có thể thừa cơ chạy thoát về trận địa, tìm đường thoát thân, hoặc Hoa Hùng có thể rút kiếm đâm trộm Quan Vũ, thậm chí có thể chuyển bại thành thắng, nhưng hai người đều vô cùng thành thật nghĩa khí.
Quan Vũ đứng dậy, cởi chiếc chiến bào màu xanh lá ra, trải trước mặt Hoa Hùng, tay giương cây Thanh Long Yển Nguyệt Đao, chỉ thấy một luồng sáng sượt qua, thủ cấp của Hoa Hùng đã rơi vào chiến bào. Quan Vũ lại lạy ba lạy trước di thể của Hoa Hùng, rồi khoác lại chiến bào và nhảy lên chiến mã.
Khi ấy minh chủ Viên Thiệu của mười tám lộ chư hầu phát xuất mệnh lệnh, toàn quân xuất kích. Chẳng ngờ Quan Vũ lập tức giương đao lên, thét lên một tiếng: “Ai dám tiến thêm một bước, thì đừng trách đao của Quan mỗ vô tình!” Tướng sĩ hai bên đã sớm bị khí khái của hai vị anh hùng cảm động đến phục sát đất, giờ không còn tâm tư nào đánh trận nữa. Viên Thiệu thấy lòng quân đã bị Quan Vũ chiếm mất, chẳng bằng thu lại cái tình cá nhân, liền hạ lệnh thu binh.
Thực ra Quan Vũ trảm Hoa Hùng, nhưng không hề diệt mất uy phong của Hoa Hùng, mà khiến cái chết của Hoa Hùng tỏa ánh sáng chói lọi, hùng vĩ oanh liệt, hào khí ngút trời. Sự hy sinh của Hoa Hùng cũng tôn lên tấm lòng cao cả, đức độ chói sáng, nghĩa tới mây xanh của Quan Vũ. Tôi nghĩ đây chính là nội hàm chữ “nghĩa” trong «Tam Quốc diễn nghĩa».
Năm tháng trôi qua như bể dâu, lịch sử tựa như chuyển luân, sự việc năm xưa đã trải qua cả nghìn năm. Cố sự “rượu ấm trảm Hoa Hùng” lưu truyền đến nay, mà ký ức vẫn như còn mới mẻ, sáng chói như mới ngày hôm qua vậy.
Hơn một nghìn năm sau cũng là ngày hôm nay, tôi đã trải qua nhiều lần chuyển thế, rồi có mặt tại nhân gian đúng thời Đại Pháp hồng truyền, gặp đúng lúc Sư phụ Lý Hồng Chí rải khắp thiện đức, tế thế cứu người. Tuy không biết vị hiền đệ Hoa Hùng kết nghĩa nơi chiến trường với tôi năm xưa nay đang ở phương nào, nhưng tôi mong anh có thể phân rõ thiện ác, bài trừ can nhiễu, đắc Pháp tu luyện, phản bổn quy chân, cùng nhau về nhà.
Hoa Hùng hiền đệ, đệ có nghe thấy lời hiệu triệu từ chốn sâu thẳm nhất của tâm linh tôi hay không?
Dịch từ:
http://zhengjian.org/zj/articles/2010/5/24/66351.html

Friday, April 27, 2012

chuyen luan hoi

Chuyện luân hồi: Trả những gì bạn nợ
Tác giả: Hai An


[Chanhkien.org] Trong quá trình tu luyện của tôi, tôi không luôn luôn tinh tấn được. Đôi khi, tôi bị thụt lùi phía sau. Rất thường, tôi bị điều này làm phiền. Tuy nhiên, Sư phụ không quên tôi và tôi không cầm được nước mắt khi tôi thiền tập. Có lẽ, là vì tôi giác ngộ được những gì Sư phụ dạy và sự thật là tôi có nhiều giấc mơ về những kiếp sống trước của tôi. Rất xa xưa, tôi là một vị tướng của một vương quốc nhỏ. Tôi thấy tôi mặc áo giáp và một cây kiếm sáng loáng. Cuộc đời trong kiếp đó thật là kinh khủng.
Trong kiếp đó, vị vua rất tốt đối với tôi và xem tôi như là anh em ruột. Có một lần, vị vua yêu cầu tôi tháp tùng Hoàng hậu trở về cung điện. Thật không may, lúc đó có trận lụt rất lớn xảy ra trên những con đường không đi qua được, rồi mưa rất lớn và gió mạnh, nước lụt khắp mọi nơi. Hoàng Hậu, cùng cô hầu, và tôi chạy vào một cái rừng nhỏ có gò đất cao. Có lẽ, vì sự khổ cực trên đường, rồi lụt lội, mưa lớn và gió mạnh, Hoàng Hậu đang có thai sinh ra một hài nhi.
Vì tôi không hoàn thành trách nhiệm của tôi trong kiếp đó, kiếp này, vị vua là một người bạn cùng lớp với tôi trong đại học. Trong đại học, chúng tôi bạn bè với nhau rất tốt và sống cùng một ký túc xá trong bốn năm. Sau khi chúng tôi ra trường, chúng tôi làm việc khác thành phố. Sau này khi chúng tôi cùng học cao học tại cùng một đại học. Chúng tôi gặp mặt trong các kỳ thi và chúng tôi ngạc nhiên tại sao chúng tôi lại gặp lại nhau. Chúng tôi có cùng một vị tham vấn, học cùng một nghành, và sống cùng phòng trong bốn năm dài ở đại học! Giữa chúng tôi có một tiền duyên lớn như thế, tôi săn sóc cho bạn tôi trong hơn mười năm qua giống như một người anh em ruột. Chỉ cách đây vài năm, tôi mới biết được một lịch sử lâu đới giữa hai chúng tôi từ hơn một ngàn năm trước.
Điều này chứng tỏ rằng luật nhân quả là có thật! Phú qúy hay giàu có hay đau khổ hay bần cùng sẽ đi theo chúng ta khi chúng ta lìa đời. Mọi thứ sẽ bỏ lại ngoại trừ nghiệp lực của chúng ta, mà sẽ theo chúng ta như bóng với hình. Những gì chúng ta nợ, có thể là của cải vật chất hay tình cảm, chúng ta cuối cùng sẽ phải trả. Chúng ta có thể phải trả trong kiếp này hoặc kiếp sau. Đôi khi, nó có thể kéo dài đến ngàn năm. Chúng ta có tiền duyên với bất cứ ai mà chúng ta gặp và đặc biệt là với bạn bè, thân nhân của chúng ta. Có những tiền duyên tốt đẹp, và cũng có những cái không tốt. Chúng ta nên vui vẻ đón nhận những tiền duyên này. Điều này được biểu lộ rất rỏ trong bài hát “Thức tỉnh từ trong Mộng” được hát bởi cô Jiang Min: “Cuộc đời tôi bắt đầu là một vị tiên trên trời; thành bại trong kiếp này chỉ giống như mây khói. ”
Có một lần tôi thấy nhiều kiếp trước của tôi. Tôi là một người đàn bà trong nhiều kiếp trước. Có một kiếp, người đàn bà đó có một đời sống rất buồn tủi và đau khổ. Tôi không ngăn được xúc cảm bởi điều này. Trong một kiếp khác, tôi là một vị tướng hay một hoàng tử. Nhưng điều mà tôi ngạc nhiên là, tôi đầu thai tại nhiều quốc gia khác, chứ không phải là Trung quốc.
Thật ra, nhìều quốc gia Tây phương hầu như là theo Chúa và gần 70% dân số tin vào Thượng đế. Nhiều năm qua, tôi đi học tại Anh quốc hay Hoa kỳ. Một giáo sư Anh ngữ nói với chúng tôi trong lớp rằng Trung quốc là quốc gia duy nhất không có tín ngưỡng. Tôi cảm thấy mình giống như một quái vật. Tôi trước đây không tin vào đầu thai khi tôi nghe các Đạo sĩ hay Thầy tu nói về điều này. Tôi nghĩ điều này là vô lý hay mê tín dị đoan. Bây giờ, tôi biết rất rỏ. Nhiều thế hệ qua, chúng ta bị nhồi sọ bởi chủ thuyết duy vật tại Trung quốc. Tôi cảm thấy xấu hổ vì tính kiêu ngạo và thiển cận của tôi. Khi tôi còn nhỏ, một cụ gìa râu tóc bạc phơ đến nhà tôi để làm thân với tôi, nhưng tôi đuổi ông đi. Bây giờ, bất cứ khi nào tôi nghĩ đến điều này, tôi cảm thấy hối hận.
Dịch từ:
http://www.zhengjian.org/zj/articles/2007/9/15/48381.html
http://www.pureinsight.org/pi/index.php?news=4912

Sunday, April 22, 2012

Đến người mua nhà cũng quay lưng với chung cư

http://tintuchangngay4.wordpress.com/2011/07/03/kt-dến-người-mua-nha-cung-quay-lưng-với-chung-cư/
April 22, 2012

Anh Đào
Theo: VNMedia
(TTHN) – Đọc bài bào dưới đây chúng ta sẽ thấy người dân VN thức tỉnh với “tài năng” vận hành nền kinh tế này của ĐCS. Vâng, chế độ lãi suất cao sẽ diễn biến ít nhất 18 tháng nếu ĐCS thật sự kiên định để đem lạm phát xuống còn 10%. Tiến trình hạ lạm phát xuống như tôi đã viết là phải làm phá sản những cty không hoạt động hữu hiệu (Ở Úc năm 1980 phải nâng lãi suất mua nhà lên 18% để hạ lạm phát từ 2 con số (double digit, khoảng 10%) còn 3%, nền kinh tế Úc lúc đó có nhiều mỡ (fat) chứ hoàn toàn không có bong bóng như VN hôm nay, thời gian là 18 tháng tròn). Ngay cả nếu NHNNVN kiên quyết, không nghe lời xúi bẩy mà bung thêm tiền (như ngân hàng đòi bung 70 ngàn tỉ vnd) hay nhóm lợi ích tư bãn đỏ của Bộ Xây Dựng để bảo vệ những tập đoản như Vinaconex, hay những HDU có hàng trăm cao ốc, mỗi cao ốc hàng ngàn aprtment phải giải quyết trong thị trường BĐS).
Còn nếu NHNN nghe lời Bộ Xây Dựng tách phi sản xuất thành sản xuất và cung ứng tín dụng thì sau 18 tháng, lạm phát vẫn 15 đến 17% và tình trạng thê thảm vẫn như củ, bão giá, tăng thêm đợt lãi suất mới (vì trên thế giới không có công cụ nào khác để chánh phủ của những nền kinh tế thị trường chống lạm phát ngoài giải pháp tăng lãi suất), rồi doanh nghiệp không dám mượn tiền sản xuất, rồi xuất khẩu giảm, nhập siêu tăng, rồi khan hiếm usd, rồi phá giá vnd, rồi bão giá, điệp khúc mãi mãi lập lại và đời sống người dân càng ngày càng khổ thêm.
Đáp án cho nền kinh tế này phải cần những đầu óc hiểu cặn kẻ về quy luật kinh tế thị trường, kinh nghiệm nhìn thấy kinh tế thị trường âận hành, có tâm với dân tộc thì may ra sẽ đem thịnh vượng lại cho dân tộc. Còn để nền kinh tế vào tay những thằng mù chử, ứng phó, chấp vá, tới đâu sửa tới đó cho cục bộ của chúng nó thì dân tộc ta suốt đời không ra khỏi khổ cực….
TIME FOR A CHANGE
Châu Xuân Nguyễn
———————-
Đến người mua nhà cũng quay lưng với chung cư
Không chỉ nhà đầu tư bất động sản dời bỏ thị trường chung cư mà ngay cả những người có nhu cầu mua nhà để ở cũng hết sức lưỡng lự khi mua thời điểm này nhất là trong bối cảnh lãi suất huy động ngân hàng đang ở mức cao.
Thị trường chung cư đã rơi vào cảnh “ngủ đông” nhiều năm nay do không có sự tham gia giới đầu tư bất động sản. Thời điểm năm 2008, khi việc lướt sóng chung cư đem lại lợi nhuận tốt cho các nhà đầu tư bởi lượng hàng ít và điều kiện huy động vốn cũng khá lỏng lẻo. Vì vậy, người người nhà nhà đổ xô đầu tư. Còn thời điểm hiện tại mọi chuyện hoàn toàn ngược lại.
Chị Hồng Nhung (nhân viên Cục Thuế Hà Nội) đang có cần mua căn hộ chung cư tại dự án Hapulico (1 Ngụy Như Kom Tum), sau khi tìm hiểu chị được biết căn hộ rộng 139 m2 hiện đang được giao bán 30 -31 triệu đồng/m2, giá gốc 27 triệu đồng/m2. Thời điểm cuối tháng 6 đầu tháng7, người mua nhà sẽ phải tiếp tục đóng thêm 20% giá trị hợp đồng (cộng với 50% giá trị hợp đồng đóng trước đó tổng cộng 70% – PV). 70% giá trị tương đương với hơn 3 tỷ đồng/căn. Dự kiến, tháng 12/2011 đóng thêm 20%, số còn lại sẽ đóng khi bàn giao căn hộ khoảng quý 4/2011.
“Sau khi cân nhắc kỹ tôi thấy mua thời điểm này là không hiệu quả lắm bởi với số tiền hơn 3 tỷ tôi đem gửi ngân hàng với mức lãi suất huy động cao như hiện nay nếu tính hơn 1 năm nữa tôi nhận 500-600 triệu đồng tiền lãi. Lấy số lãi ngân hàng chia ngược diện tích thì theo nhẩm tính tôi sẽ phải trả thêm 5 triệu đồng/m2, giá thực tế căn hộ sẽ rơi vào tầm 37-38 triệu đồng/2. ” chị Nhung phân tích
Theo chị Nhung, đây là chưa kể đến khoản tiền đầu tư cỡ vài trăm triệu đồng cho căn hộ bởi hầu hết thiết kế của chủ đầu tư không được như ý chủ nhà vì vậy đa số khách hàng khi mua chung cư đều cải tạo, sửa chữa lại. Trong khi đó, so với các dự án chung cư xung quanh khu vực đã đi vào giai đoạn bàn giao nhà để ở như Dự án tổ hợp chung cư Đông Nam Trần Duy Hưng giá 39-41 triệu đồng/m2 tùy vị trí, hay như khu chung cư Vimeco (cạnh siêu thị Big C Thăng Long) giá chào bán 38-39 triệu đồng/m2…
Cũng đồng cảnh với chị Nhung, anh Hữu Thắng - cán bộ công ty điện lực Hà Nội cũng đang đau đầu với bài toán mua nhà để ở hay đầu tư đất để kiểm lời trong bối cảnh này.
Theo anh Thắng, với số tiền 2,5 tỷ đồng đang gửi tiết kiệm ngân hàng, anh đang suy tính xem có nên tranh thủ đầu tư đất nền  khi thị trường đang giảm khá mạnh bởi đây là phân khúc đem lại lợi nhuận cao hơn. Hay là mua căn hộ chung cư đang trong giai đoạn xây dựng. Bởi, giả dụ nếu khoảng 1 năm nữa khi thị trường diễn biến tốt lên, giá đất tăng lúc nhanh anh vẫn có cơ hội bán đất để mua nhà ở mặc dù giá căn hộ có thể nhích thêm vài giá còn hiệu quả hơn khi chôn một đống tiền vào khoản không sinh lời.
“Phân khúc căn hộ chung cư khó có thể khởi sắc trong vòng nhiều năm nữa bởi lượng cung trên thị trường hiện rất lớn và giá căn hộ sẽ tiếp tục giảm mạnh. Vì vậy, chi bằng đầu tư đất để kiếm lời sau đó tính đến việc mua nhà để ở. Thời buổi khó khăn,  nguồn tiền khan hiếm do vậy nhà đầu tư, người mua nhà phải tính toán cẩn trọng sao cho hợp lý” anh Thắng phân tích.
Có thể thấy, sự khan hiếm nguồn tiền đang khiến cho giới đầu tư và người mua nhà ngao ngán thị trường bất động sản đặc biệt là phân khúc căn hộ chung cư. Theo ông Nguyễn Mạnh Hà - Cục trưởng Cục quản lý nhà và thị trường bất động sản, thị trường chung cư tại Hà Nội sau đợt tăng giá cao năm 2009 đã bắt đầu giảm tốc hơn 1 năm nay. Giá chung cư tháng 6 so với tháng 1 năm nay giảm chưa thấm tháp gì nhiều vì vậy cơ hội giảm giá thị trường chung cư là rất lớn.
Còn ông Phan Thành Mai - Giám đốc mạng các sàn giao dịch bất động sản Việt nam cho biết, trong khi đồ thị giá thị trường chung cư tại TPHCM luôn đi xuống thì tại Hà Nội kể từ năm 2007 các phân khúc bất động sản đều tăng đều 20-30%. Khi mà đồ thị giá tiếp tục tăng và thời điểm này đang chững đây là điều hết sức bình thường.
“Không chỉ riêng căn hộ mà thị trường đất nền vốn được cho là phân khúc hấp dẫn khả năng sinh lời cao nhưng hiện không thanh khoản được vì khối lượng người mua không có do không đủ tiền để mua vào. Vì vậy những tháng cuối năm khó có thể hi vọng thị trường khởi sắc trở lại” ông Mai nói.
Theo VnMedia

NGƯỜI DÂN SỢ NHẬN NHÀ

KT – Người dân “sợ” nhận nhà

http://tintuchangngay4.wordpress.com/2011/09/17/kt-người-dan-“sợ”-nhận-nha/
April 22, 2012
Với hơn 70% căn hộ đang chờ cấp chủ quyền, quy định có sổ hồng mới được sang nhượng đang làm tê liệt thị trường thứ cấp.
Không bán được nhà mình
Anh Trung, chủ một căn hộ tại dự án chung cư Tân Kiên (huyện Bình Chánh, TP.HCM), đưa khách hàng ra phòng công chứng để chuyển nhượng căn hộ nhưng không được chấp thuận. Lý do theo công chứng viên, đối với những căn hộ đã nhận bàn giao nhưng chưa có giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở (sổ hồng) thì không được phép mua bán. Trường hợp của chị Dung, chủ căn hộ ở chung cư New Saigon (huyện Nhà Bè, TP.HCM) cũng tương tự. Do cần một số tiền gấp để làm ăn, chị buộc phải đem bán căn hộ của mình nhưng khi đưa khách hàng ra công chứng thì không được. Hỏi nguyên nhân vì sao, chị mới “té ngửa” vì theo quy định tại Thông tư 16 của Bộ Xây dựng, nếu đã nhận bàn giao nhà ở từ chủ đầu tư thì chỉ được mua bán khi có sổ hồng.
Chỉ mới 14 người dọn về ở tại dự án Tân Kiên
Có sổ hồng mới được sang nhượng mà sổ hồng thì không biết bao giờ mới có là lý do nhiều khách hàng “trốn” nhận nhà. Không chỉ người dân, ngay cả chủ đầu tư cũng rơi vào cảnh “dở khóc dở cười” vì quy định này. Theo thông tin từ Công ty CP ĐT – XD – KD công trình giao thông 584 (Công ty 548), chủ đầu tư chung cư Tân Kiên, trong số 532, thì khách hàng mua căn hộ tại đây, đến nay chỉ mới chỉ 14 người nhận nhà, dọn về ở.
Ông Dương Chí Thiện, Giám đốc Công ty 584.6 (thành viên của Công ty 584), cho biết chủ đầu tư đã nhiều lần ra thông báo nhưng khách hàng vẫn không đến nhận nhà vì không có nhu cầu ở. Ngoài một số khách hàng chưa thanh toán đủ tiền như tiến độ, có khoảng 100 trường hợp là các nhà đầu tư không đến nhận nhà do sợ bán không được. “Khách hàng dọn về chung cư ở quá ít, trong khi đó chung cư đã đưa vào vận hành nên mỗi tháng phải chi ra khoảng 100 triệu đồng để vận hành. Điều này tạo nên gánh nặng cho chủ đầu tư”, ông Thiện phân trần.
Tương tự, tại dự án chung cư Vũng Tàu Apartment (Vũng Tàu), công ty cũng đã nhiều lần gửi thông báo nhưng còn 15 trường hợp khách hàng vẫn… bặt vô âm tín. Theo ông Nguyễn Khắc Điệp – Giám đốc sàn giao dịch BĐS, Công ty CP xây lắp và địa ốc Vũng Tàu – số khách hàng này đã đóng 90% tổng giá trị căn hộ, chỉ cần nộp thêm 5% nữa là có thể nhận nhà. Nhưng do không có nhu cầu sử dụng nên họ không nhận. “Ngoài việc bán không được, nếu nhận nhà, mỗi tháng họ còn phải trả một khoản tiền phí dịch vụ, điện chiếu sáng, vệ sinh… nên họ không nhận là phải”, ông Điệp cho hay.
 
”Vấn đề vướng mắc cần tháo gỡ ở đây là phải rút ngắn tối đa thời gian cấp chủ quyền. Điều 16 Nghị định 71 quy định thời gian làm thủ tục cấp giấy chứng nhận cho người mua tối đa là 50 ngày. Tuy nhiên, do chủ đầu tư thường đợi bán hết hàng rồi tiến hành làm sổ hồng một lần cho tiện nên ảnh hưởng quyền lợi khách hàng và tạo ra tình trạng “thắt cổ chai” như hiện nay” - Luật sư Nguyễn Văn Trường
 
Tình trạng này xảy ra ở hầu hết các chung cư đang và đã giao nhà cho người dân nhưng chưa có sổ hồng.
Tê liệt thị trường thứ cấp
Theo bà Nguyễn Thị Thanh Hương, Ủy viên Ban Thường vụ Hiệp hội BĐS Đồng Nai, quy định này áp dụng cho loại hình căn hộ chung cư là chưa hợp lý. Vì hợp đồng góp vốn mua bán căn hộ hình thành trong tương lai được phép chuyển nhượng khi dự án chỉ mới làm xong móng. Nên việc Thông tư 16 không cho phép chuyển nhượng đối với những căn hộ đã được bàn giao là điều phi lý. Hiện nay khoảng 70% số lượng căn hộ đang chờ được cấp giấy chủ quyền, một số dự án còn ngưng ra giấy chủ quyền, nên quy định này sẽ tác động lớn đến quyền lợi của cả người dân, doanh nghiệp, thị trường và nguồn thu cho ngân sách.
Đồng quan điểm trên, ông Lê Chí Hiếu, Phó chủ tịch Hiệp hội BĐS TP.HCM, cũng cho rằng quy định không rõ ràng, không hợp lý, vô tình ảnh hưởng đến chuyện sang nhượng của người dân, hạn chế tiến độ thanh khoản của sản phẩm. Căn hộ không chỉ được mua bán bởi các nhà đầu tư, mà ngay cả người dân cũng có nhiều lý do cần sang nhượng.
Luật sư Nguyễn Văn Trường, Trưởng văn phòng luật sư Trường, cho rằng quy định trên mục đích tránh tình trạng một căn hộ mua đi bán lại nhiều lần, đẩy giá căn hộ lên cao và người mua cuối cùng thì chịu thiệt. Tuy nhiên, quy định này hầu như làm tê liệt thị trường thứ cấp vì trên thực tế, số lượng căn hộ có giấy chủ quyền là không nhiều. Trong khi thị trường thứ cấp là một trong những kênh quan trọng kích thích thị trường bất động sản phát triển. Những quy định gây khó khăn cho người mua là một trong những nguyên nhân khiến thị trường căn hộ đóng băng thời gian qua.
Nguyễn Hân Di

Friday, April 20, 2012

YAHOO INCOMING MESSAGES ARE BLANK

Why do my incoming messages open onto a blank message box?
nguồn : http://answers.yahoo.com/question/index?qid=20070527081432AAVTAlz
Câu hỏi : I can read the subject heading and see who they were from and to but the text box is always blank. This is also the case with commercial e-mails which probably have graphics in them. I only have this problem with one of my two yahoo e-mail accounts. I have tried accessing my mail on another computer and have the same problem so it would seem to be the account and not the computer. Can anyone help? Can someone also tel me how to get in touch with yahoo mail about this problem with my account. Thanks.
Trả lời : (Best Answer - Chosen by Voters)
Many problems (blank email text, error on page, etc.) can be resolved by the following browser cleanup steps:
1. Close all browser windows. 2. Open a new browser window. 3. Click on Tools at the top of your screen. 4. Click on the bottom choice - Internet Options. 5. On the Internet Options drop-down menu, go to the middle section titled Temporary Internet Files. 6. Delete all cookies (button in the middle) 7. Delete all temporary-files (button in the middle) - this step took about 3 minutes - patience! 8. Clear History (button on bottom right-hand corner) when done with all cleanups, click OK at the bottom of the Internet Options screen. This did work for me, Good luck!
Or, you can call Yahoo Customer Service at 866-562-7219, Hours 8am - 5pm M-F (PT) - - for fee services.
E-Mail Yahoo! customer care at cc-advoc@yahoo-inc.com - - for *free* services.
5 years ago

YAHOO INCOMING MESSAGES ARE BLANK

I/ Câu hỏi : My yahoo mail will not delete or check messages, all incoming messages are blank what do i do?
Nguồn : http://uk.answers.yahoo.com/question/index?qid=20070706115006AAdEyYu
II/Trã lời :
Thử áp dụng lần lượt các cách sau :
1/check for viruses on your PC!I ve heard about this email problem before!!
 2/Try shutting down your computer, then turn back on & sign back in. This should fix it. If not, then up on the tool bar click on Tools, Internet Options, then click Delete under Browsing History.
 3/  I am having the same problem, so it must be something to do with Yahoo. As usual, they are keeping it to themselves and not letting users know what is going on!
To work around the problem of blank incoming messages, on your Inbox page, right-click on the message you want to read, and choose "Save target as...." Save it to your desktop or wherever you want on your computer. Then right-click on the saved file, and choose "Open with...." Open it with Notepad or Wordpad. There is a lot of html code to hunt through, but the text of the message will be in there too, toward the bottom. Good luck!
III/ Những câu hỏi thú vị khác :
1/Why won't Yahoo let me stayed logged in.I have a security picture,but it doesn't show up on log in page.?
 2/ Can't send embedded picture on e-mails?

Wednesday, April 18, 2012

Đời sống vợ chồng: Nhận biết sung lực qua 5 bộ phận PDF Print E-mail
Monday, 05 September 2011 14:34

Ánh mắt, đôi tai, sắc mặt thậm chí là kẽ tay cũng góp phần nhận biết khả năng giường chiếu của quý ông.

Đôi mắt
Thông thường giới y học thường dựa vào gan và thận để chuẩn đoán năng lực tình dục của nam giới. Nhưng thần thái của đôi mắt cũng chính là dấu hiệu quan trọng giúp nhận biết sức khỏe sinh sản của các quý ông.
Đồng tử sáng, có thần sắc cho thấy tinh binh hoàn toàn khỏe mạnh. Ánh mắt vô thần, kém sắc là biểu hiện cho sự suy nhược, kém cỏi trong chuyện phòng the.
Đôi tai
Theo quan niệm của đông y, nếu người nào sở hữu đôi tai to, đầy đặn và ánh sắc hồng hào, thận khí của anh ta cũng rất lý tưởng.

Sắc mặt
Nam giới có sắc mặt hồng hào và sáng (hay còn gọi là nhuận sắc) cũng cho thấy khả năng sung mãn trong chốn phòng the. Ngược lại, những sắc mặt quá đỏ, vàng vọt, trắng bệch, đen đúa hay xanh lét đều là biểu hiện của bệnh tật.

Thân hình
Với những người có cân nặng quá khổ, vòng bụng “phì nhiêu” thường mắc chứng liệt dương hoặc xuất tinh sớm. Chính phần bụng nhiều mỡ sẽ khiến quá trình tuần hoàn máu trong cơ thể bị trì trệ, gây hạn chế đáng kể năng lực sung mãn chốn phòng the.
Còn những quý ông sở hữu thân hình cò hương cũng nên cẩn thận với nguy cơ âm hư. Hấp thụ dinh dưỡng kém, sức khỏe suy nhược, cơ bắp không đủ độ dẻo dai sẽ khiến quá trình ân ái thường xuyên bị gián đoạn bởi khả năng xuất tinh của những người này thường rất kém cỏi.

Bàn tay
Những quý ông khỏe mạnh thường có ngón tay đầy đặn, ánh sắc hồng hào, không quá cứng, cũng không mềm nhão. Ngón tay nhăn nheo như quả bóng bị xẹp hơi cũng góp phần tố cáo tinh lực của nam giới đang có dấu hiệu suy giảm. Kẽ tay đầy đặn nhiều thịt, nhuận sắc cũng cho thấy khả năng tình dục đang trong giai đoạn sung mãn.
Theo Báo Đất Việt
 
VIẾNG MỘ TT NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ GIA ĐÌNH  ,
 
Kính chuyển bài họa nguyên vận thơ "NỖI LÒNG"(1) như một nén nhang tưởng niệm và tri ân nhà ái quốc Ngô Đình Diệm :
 
                                                             Nỗi lòng
 
Gươm đàn nửa gánh quẩy sang sông,
Hỏi bến: thuyền không lái cũng không.
Xe muối nặng nề thương vó ký,
Ðường mây rộng rãi tiếc chim hồng.
Vá trời lấp biển người  đâu tá,
Bán lợi mua danh chợ vẫn đông.
Lần lữa nắng mưa theo cuộc thế,
Cắm sào đợi nước thuở nào trong?
 
                                                                  Ngô Ðình Diệm , 1953
 
 
Bài họa :
 
 
                                                           Danh thơm ngời thanh sử      
                                      (Họa để kính dâng hương hồn Chí Sĩ Ngô Ðình Diệm)
 
                                                            Sống thác đành theo vận núi sông,
Bao nhiêu tâm huyết hóa thành không.
Tài năng nguyền hiến quê Nam Việt,
Tiết tháo thề dâng giống Lạc Hồng.
Quân tử trung kiên chừng thấy ít,
Tiểu nhân loạn tặc quả rằng đông.
Danh thơm muôn thuở ngời thanh sử,
Hậu thế nghìn sau rõ đục trong.
 
                                                                    Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ 
                                                                      Montréal , 20/11/2007
 
--- On Fri, 4/13/12, Dan Van Tap Chi <tapchidanvan@yahoo.de> wrote:
 
From: Dan Van Tap Chi <tapchidanvan@yahoo.de>
Subject: BAN TIN CUA TCDV - HINH ANH VIENG MO TT NGO DINH DIEM.
To: <yungkrall2012@Yahoo.com>
Received: Friday, April 13, 2012, 3:10 PM
BAN TIN CUA TAP CHI DAN VAN
DANVAN MAGAZINE
POSTFACH 50 01 62
44871 BOCHUM – GERMANY
(TCDV ĐƯA HÌNH ẢNH VIẾNG MỘ TT NGÔ ĐÌNH DIỆM LÊN CÁC DĐ NHƯ LÀ THẮP MỘT NÉN NHANG TƯỞNG NIỆM VỊ TỔNG THỐNG MÀ GĐ TÔI  CHỊU ƠN NGÀI DÙ CHÚNG TÔI LÀ NGƯỜI THEO ĐẠO PHẬT - CHỦ NHIỆM TCDV, LÝ TRUNG TÍN)
Viếng Mộ Tổng Thống
Ngô Đình Diệm và Gia Đình
 
Bùi Mạnh Hùng
 
 
Những người đã vượt giới tuyến tưởng nhớ
cố Tổng Thống Gioan Baotixita Ngô Đình Diệm,
và mộ ông Cố vấn Giacôbê Ngô Đình Nhu
 
 
 
 
Bình Dương - Đường từ SàiGòn về Lái Thiêu giữa trưa cuối thu của Miền Nam thì cũng không khác gì mùa hè. Nắng và nóng. Từ sớm, những người chuyên sống nhờ người chết đã đến nhổ cỏ, quét dọn quanh các ngôi mộ, mà theo kinh nghiệm của họ, ngày hôm nay, 1 tháng 11, thế nào cũng có người đến viếng mộ.
 
Nghĩa trang Lái Thiêu và nghĩa trang Mạc Đỉnh Chi đối diện nhau. Thật ra gọi tên là nghĩa trang Mạc Đỉnh Chi là gọi theo cách của những người đến viếng mộ, vì hầu hết các ngôi mộ ở đây đã được cải táng và di dời từ nghĩa trang Mạc Đỉnh Chi, là tiền thân của công viên Lê Văn Tám hiện nay, trước kia ra để cải tạo môi trường.
 
Chúng tôi đến viếng mộ cụ Gioan Baotixita Ngô Đình Cẩn được cải táng từ nghĩa trang chùa Phổ Quang ra. Và điểm dừng chính là mộ cố tổng thống Gioan Baotixita Ngô Đình Diệm, và mộ ông cố vấn Giacôbê Ngô Đình Nhu, giữa là phần mộ của thân mẫu hai ông, cụ cố Luxia.
 
 
Cha Giuse Thoại niệm hương trước mộ cụ GB. Ngô Đình Cẩn
 
 
 
Nhìn tấm bia không hình, không ghi rõ tên, mà chỉ ghi Huynh và Đệ, để ai biết chuyện có thể đoán ai là ngài tổng thống, đâu là ông cố vấn. Cả hai mộ ghi ngày 2 tháng 11 năm 1963. Cả hai người đã bị sát hại vào đúng lễ các linh hồn cách nay đúng 48 năm.
 
Bà Thịnh đã có 20 năm sống bằng nghề nhổ cỏ nghĩa trang ở đây kể: “Cách đây vài năm có mấy người đến viêng mộ cụ Huynh, cụ Đệ. Những người này đưa tiền cho chồng tôi bảo làm bia mới, ghi rõ “Tổng thống Ngô Đình Diệm và cố vấn Ngô Đình Nhu”, chồng tôi không dám, nên bảo chỉ có thể ghi tên và họ thôi. Những người khách đồng ý, chồng tôi đã làm và gắn lên. Thời gian sau, chính quyền địa phương đi kiểm tra bắt tháo ra, ném xuống đất rồi họ lấy chân đạp lên”!
 
Người chết vẫn bị khinh miệt !
 
Điều này đau, nhưng không đau bằng 48 năm rồi, mà vẫn có những người chấp nhận mình “mù”, không tự tìm sự thật để rồi hành xử không hơn gì loài vật.
 
 
Một bạn trẻ chụp hình bên mộ bà cố Luxia, bên trái của hai người làm cỏ là phần mộ cụ cố vấn Ngô Đình Nhu (Đệ)
 
 
Việc tỏ bày sự kính trọng đối với cố tổng thống Ngô Đình Diệm vẫn là một việc mà nhiều người cho rằng cấm kỵ. Như thế mới biết thời nay còn phong kiến hơn cả các triều phong kiến Việt Nam. Cô Thuỳ lần đầu tiên đến nghĩa trang này để thắp hương cho cố tổng thống Ngô Đình Diệm, cô rất sợ, nhìn ai cũng nghĩ là công an và lo công an sẽ bắt. Riêng với người viết bài này, trước lúc đi được một người thân lưu ý “take care ”!
 
Chúng tôi những người sinh sau đẻ muộn, chỉ được học sử Việt Nam theo cái nhìn của đảng cộng sản nên đã có những lúc mặc cảm vì người Công giáo mình lại có một vị tổng thống làm chi, để cho người vô thần lên án, bêu rếu. Cũng may, có Chúa quan phòng, internet được phát minh, những người trẻ bắt đầu biết được nhiều điều thật hơn về lịch sử, rồi lại có cơ hội bàn hỏi với nhiều người am hiểu lịch sự cách đa chiều. Chúng tôi biết nỗi mặc cảm của mình là vô lý, mà ngược lại phải tự hào về ngài tổng thống của nền đệ nhất cộng hoà, tổng thống Ngô Đình Diệm. Một người lãnh đạo toàn tâm, toàn ý với dân nước, dứt khoát không cúi đầu lệ thuộc ngoại bang. Cái chết của anh em cụ là kết quả của sự dứt khoát không theo Mỹ, không để người nước ngoài can thiệp quá sâu vào chuyện quốc gia Việt Tổ.
 
 
 
 
Cộng đoàn đang lắng nghe bài đọc 1
 
 
 
 
 
 
Cha Đinh Hữu Thoại công bố Lời Chúa
 
 
 
Chúng tôi muốn cầu lễ cho cụ cố tổng thống Gioan Baotixita Ngô Đình Diệm ngay tại phần mộ của cụ, như lời thì thầm xin lỗi với cụ suốt 48 năm qua, chúng tôi đã không hiểu đúng về cụ, về công lao cụ đã dành cho quê Việt mình, và nhất là cũng vì nỗi sợ hãi bị chụp mũ, bị mắc vạ vẫn còn lăm lăm ăn tươi nuốt sống chúng tôi.
 
Thánh lễ hôm nay bắt đầu lúc 12:00, ngày 01.11.2011, mộ cụ tổng thống là bàn thờ. Thánh lễ do cha An Thanh chủ tế cùng với cha Hữu Thoại đồng tế. Cha chủ tế nói lý do của buổi lễ: “chúng ta cầu nguyện cho các lãnh tụ Việt Nam ở mọi phía và các tử sĩ thuộc về các bên. Cầu nguyện cho tổng thống Ngô Đình Diệm và cả chủ tịch Hồ Chí Minh. Cầu nguyện cho những chiến binh và thường dân chết vào tết Mậu Thân, những người chết vì bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa, những người chết trong cuộc chiến Tây Nam và biên giới phía Bắc năm 1979 và các năm tiếp theo tại Kampuchia, và tất cả những người đã tử trận mà chưa có ai nhớ đến để cầu nguyện. Người chết không còn giới tuyến, nên chúng ta không gây chia rẽ họ nữa”.
 
 
Cha An Thanh đang chia sẻ bên mộ cố tổng thống GB. Ngô Đình Diệm
 
 
 
Mọi người hiệp nhất trong lời nguyện: “Lạy Cha chúng con ở trên trời …”
 
 
 
30 người chúng tôi không muốn dứt lìa với quá khứ mà nối tiếp với tình yêu thương. Chúng tôi không muốn người một nhà, dân một nước lại đối xử với nhau tồi tệ như những kẻ thù địch với nhau. Hết rồi thời nhân danh ý thức hệ để đổ máu nhau, làm cho huynh đệ tương tàn. Chấm dứt đi sự hận thù giữa người với nhau và với cả người chết nữa.
 
Trong Chúa Yêsu, chúng tôi thấy những người đã qua đời đã vượt qua được giới tuyến của ý thức hệ để là người trong ngôi nhà Việt Nam và trong làng của Đức Chúa Trời.