Search This Blog

Sunday, April 8, 2012

Ông già ở Bắc-kinh bị xe đụng gẫy xương, luyện công và được lành In Email
Tác giả: Mạng Minh Huệ   
Chủ nhật, 27 Tháng 11 2011 01:30
2011-8-21-minghui-laozheng-leg-01--ss.jpg
Một tấm ảnh chụp X quang ống quyển bị thương của ông Trương. Mũi tên số 1 chỉ vào xương ống chân bị vỡ, và mũi tên số 3 chỉ vào xương mác đặt không đúng chỗ
(Tin Minh Huệ 24/8/2011) Ông Trương là học viện Pháp-luân-công ở Bắc-kinh, năm nay đã 75 tuổi rồi. Khoảng 9 giời sáng ngày 25 tháng 3 năm 2011, ông Trương đã bị một chiếc xe ô-tô màu đen đụng phải khi ông đang đạp xe đạp trên một cây cầu. Lúc đó chỉ nghe một tiếng “ầm”, Khi bị đụng phải thì trong óc của lão Trương không có suy nghĩ gì cả, chưa kịp phản ứng gì cả, thì tài-xế đã nhảy ra khỏi xe và chạy đến bên ông và hỏi rằng: “Ông có bị sao không?” Ông Trương trả lời mà không cần suy nghĩ gì cả: “Không sao cả.”
Tiếp đó ông Trương nhớ lại lời Sư phụ đã giảng trong quyển “Chuyển Pháp Luân”: “Chúng ta giảng rằng, tốt hay xấu đều phát ra từ một ý niệm của con người, sự sai biệt của một ý niệm đó cũng sẽ đưa đến những hậu quả khác nhau”, sau đó ông cố gắng mà đứng dậy, nhưng không thể làm được, cho nên người tài xế phải bế ông vào trong xe và đưa ông về nhà. Sau khi lên xe thì ông Trương nghĩ rằng: “Mình phải ngồi kiết già!” Ông cuối xuống với tay đến bàn chân trái, thì thấy rằng bàn chân đã bị xoắn ra phía sau khoảng 70 độ. Điều này không làm cho ông Trương phải bận tâm, và ông chỉ dùng tay để sữa lại bàn chân, rồi ngồi thế kiết già như mọi khi.
Người tài xế thấy vậy, thì rất lo lắng và nói với ông Trương rằng: “Xin ông đừng báo với cảnh sát về vụ tai nạn này, cả nhà của tôi đang cần tôi nuôi dưỡng, ông mà báo với cảnh sát, thì tôi sẽ bị đuổi việc ngay.” Ông Trương nói: “Không sao cả, ông cứ đưa tôi về nhà, tôi là người tu luyện Pháp-luân-công, tôi sẽ không gây rắc rối gì cho ông cả. Vì sự tốt lành của ông, nếu ông là thành viên của đội, đoàn hay đảng cộng sản, thì hãy rút ra khỏi nó!” Người tài xế liền trả lời ngay: “Tốt! Tốt! Tôi sẽ rút ra khỏi nó ngay, tôi sẽ rút ra ngay.” Ông Trương lại nói: “Ông rút ra thôi vẫn chưa đủ, nên khuyên người nhà cùng rút ra.” Sau đó còn nói rõ chân tướng cho người tài xế nghe. Sau khi về đến nhà, người tài xế bế ông Trương vào trên giường, ông ta liền ngồi theo thế bán già.
Sau khi người tài xế đi rồi, ông Trương liền ngồi thiền bán già như thế từ 10 giờ sáng cho đến 9 giờ tối, sau đó mới gọi điện thoại cho người con gái. Khi người con gái nhìn thấy vết thương của ông Trương, không nói một tiếng nào mà đưa liền ông ta đến bịnh viện. Sau khi đến bịnh viện rồi, liền chụp ngay phim quang tuyến X, sau đó bác sĩ cố định tạm thời cho cái chân của ông Trương và bảo ông ta về nhà.Ngày hôm sau, đứa con gái lại đưa ông Trương trở lại bịnh viện để gặp bác sĩ, lúc đó phim quang tuyến X đã sẳn sàng rối, bác sĩ vừa xem phim vừa giải thích: “Đây là chuyện gẫy và nát xương, cần phải làm phẩu thuât.”
Sau khi ông Trương xem phim quang tuyến, trên phim có chỗ gẫy xương rõ ràng, nghe xong lời nói của bác sĩ, ông ta thừa nhận sự thật và chấp thuận nhập viện để chuẩn bị cho cuộc phẩu thuật. Vào lúc 3 giờ sáng trong đêm đó, ông ta nghĩ rằng mình là một người luyện công, có Sư phụ đang lo cho mình, sau đó ông ta bắt đầu luyện công, lúc thì ngồi theo thế bán già, lúc thì ngồi kiết già, và kiên trì như thế cho đến khi trời sáng. Trong cái quá trình này, ông cũng không quên mà nói rõ chân tướng với những người xung quanh. Ngày hôm sau khi người con gái đến thăm ông thì ông nói với người con rằng: “Hãy đưa cha về nhà!” Thấy rằng cha mình rất nghiêm túc nên cô ta đã đứa ông ta về nhà.
Sau khi về đến nhà, thì người con gái lại cảm thấy lo ngại, liền nói: “Chúng ta hãy đi viện Trung-y để chữa lại chỗ xương gẫy này có được không?” Ông Trương không nghĩ ngợi gì cả mà theo con gái đến một bịnh viện trung-y, sau khi đến được bịnh viện, và tìm gặp được bác sĩ chủ trị, Và bác sĩ cũng đồng ý là lát nữa sẽ xem xét bịnh trạng cho ông ta, nhưng trong lúc đó, thì người bác sĩ bị mời đi nơi khác, nên ông Trương phải trở về nhà.

2011-8-21-minghui-laozheng-leg-03--ss.jpg
Ông Trương đứng trên chân trái sau khi hồi phục vết thương nghiêm trọng
Sau khi trở về nhà, Ông Trương mỗi ngày đều kiên trì luyện công và đọc sách Đại-pháp, sau 30 ngày thì có thể vịn vào đồ đạc mà đi đứng trở lại, sau 43 ngày, thì ông ta có thể luyện hết 5 bộ công pháp, và có thể đạp xe đạp để đi dạo sau 44 ngày, sau 50 mấy ngày, ông ta có thể đạp xe đạp hơn 5 km để đi thăm người con gái, và khiến cho người con gái của ông ta rất kinh ngạc. Từ đó trở về sau, ông Trương đã có thể sống một cuộc sống bình thường.
Dịch theo bản tiếng Hoa: http://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/8/
Comments
Gửi bình luận
+/-
Viết bình luận


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

No comments:

Post a Comment